Nghệ nhân An Còi Đà Nẵng

Hiệp phò mã

Trung Sỹ
Bằng đôi bàn tay khéo léo,kết hợp với khối chất xám vốn có anh đã làm nên một cốt vợt mang thương hiệu A C Tmột công việc nhìn đơn giản nhưng anh đã bỏ thật nhiều công sức và niềm đam mê để tạo ra thành quả này.
Xin chúc mừng thành công của anh!
IMAG3233.jpg
IMAG3234.jpg
 
Last edited:
Ôi cái từ "nghệ nhân". Sao mà nó quá rẻ?
Các tay nghề lão luyện như bác @KTT, Hùng tân phú, Hùng ca...nước ngoài có Ross Leidy...cũng chẳng dám nhận 2 từ nghệ nhân. So với các bác này thì bác An nhà mình chỉ xứng anh học việc.
Bác ancoi đừng buồn, hãy cố gắng lên để làm sao nhận 2 từ này mà không thấy ngượng.
 

thanh dai ca77

Đại Tá
Ôi cái từ "nghệ nhân". Sao mà nó quá rẻ?
Các tay nghề lão luyện như bác @KTT, Hùng tân phú, Hùng ca...nước ngoài có Ross Leidy...cũng chẳng dám nhận 2 từ nghệ nhân. So với các bác này thì bác An nhà mình chỉ xứng anh học việc.
Bác ancoi đừng buồn, hãy cố gắng lên để làm sao nhận 2 từ này mà không thấy ngượng.
Sao bác cứ phải XOÁY như thế! Anh AN làm vợt là vì sở thích và đam mê chứ đâu phải vì 1 cái Danh chứ!
 
Sao bác cứ phải XOÁY như thế! Anh AN làm vợt là vì sở thích và đam mê chứ đâu phải vì 1 cái Danh chứ!
Xin lỗi đã động chạm đến anh An của bạn. Xin lỗi bác An đừng buồn nha. Nhờ quả đá XOÁY của tôi mà bác An hiện giờ đã làm được những cây cốt chỉn chu hơn, đẹp hơn so với trước. Bạn cứ xem các hình ảnh và so sánh xem. Trong thâm tâm tôi cũng rất trân trọng những gì bác ấy làm nhưng vẫn có những "phản biện" có thể làm mọi người khó chịu nhưng nó là cú đá XOÁY cho bác ấy nhìn nhận vấn đề 2 chiều hơn. Tôi thấy chiều khen thì nhiều nhưng chiều chê thì hơi ít. Hãy chấp nhận lời chê để đón nhận nhiều lời khen hơn.
 

huymdt

Thượng Tá
Ôi cái từ "nghệ nhân". Sao mà nó quá rẻ?
Các tay nghề lão luyện như bác @KTT, Hùng tân phú, Hùng ca...nước ngoài có Ross Leidy...cũng chẳng dám nhận 2 từ nghệ nhân. So với các bác này thì bác An nhà mình chỉ xứng anh học việc.
Bác ancoi đừng buồn, hãy cố gắng lên để làm sao nhận 2 từ này mà không thấy ngượng.
Xin lỗi đã động chạm đến anh An của bạn. Xin lỗi bác An đừng buồn nha. Nhờ quả đá XOÁY của tôi mà bác An hiện giờ đã làm được những cây cốt chỉn chu hơn, đẹp hơn so với trước. Bạn cứ xem các hình ảnh và so sánh xem. Trong thâm tâm tôi cũng rất trân trọng những gì bác ấy làm nhưng vẫn có những "phản biện" có thể làm mọi người khó chịu nhưng nó là cú đá XOÁY cho bác ấy nhìn nhận vấn đề 2 chiều hơn. Tôi thấy chiều khen thì nhiều nhưng chiều chê thì hơi ít. Hãy chấp nhận lời chê để đón nhận nhiều lời khen hơn.
Phản biện là đặt ra những tình huống, đưa ra những câu hỏi để đào sâu, làm cho rõ hơn một vấn đề chứ không phải là thẳng thừng so sánh với một đối tượng nào khác và khẳng định người được phản biện hơn/thua đối tượng đưa ra để so sánh đó!
Mình rất trân trọng ý hay của bạn nhưng cách nói thể hiện cho mọi người thấy chưa được "đẹp" lắm ;). Chúc bạn cùng tất cả ae diễn đàn luôn nhiệt huyết với môn bán bòng và vui vẻ :D.
 
Phản biện là đặt ra những tình huống, đưa ra những câu hỏi để đào sâu, làm cho rõ hơn một vấn đề chứ không phải là thẳng thừng so sánh với một đối tượng nào khác và khẳng định người được phản biện hơn/thua đối tượng đưa ra để so sánh đó!
Mình rất trân trọng ý hay của bạn nhưng cách nói thể hiện cho mọi người thấy chưa được "đẹp" lắm ;). Chúc bạn cùng tất cả ae diễn đàn luôn nhiệt huyết với môn bán bòng và vui vẻ :D.
Có thể cách đặt vấn đề chưa được ngon. Nhưng quả thực sau 1 lần cũng đá như thế thì các sản phẩm của bác ấy bóng bẩy hơn rất nhiều. Bạn tin không, tôi cũng có sản phẩm của bác ấy đấy.
Sorry again.
 

thaythuydn

Đại Tá
Có thể cách đặt vấn đề chưa được ngon. Nhưng quả thực sau 1 lần cũng đá như thế thì các sản phẩm của bác ấy bóng bẩy hơn rất nhiều. Bạn tin không, tôi cũng có sản phẩm của bác ấy đấy.
Sorry again.
Khẩu pháo của bạn sao gần giống với pháo " Vua chiến trường " của Mỹ dùng trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam trước 75 vậy?
 

anzippo

Đại Tá
Gởi Pháo Đà Nẵng:
Trong bản thân mỗi một người, không ai mà không có cảm giác ganh tị. Ganh tị là một cảm xúc mà mọi người có để đối phó với thời gian. Ganh tị có thể được sử dụng trong một cách tốt đẹp, khi nó kích động chúng ta làm những điều tích cực hơn trong cuộc sống.
Hãy nâng cao lòng tốt của bạn bằng cách giúp đỡ người khác.
Nếu bạn nghĩ thoáng hơn, cởi mở hơn và luôn đối xử tốt đẹp và tử tế với người khác, thì sự ghen tuông trong lòng bạn sẽ dễ dàng tan biến mất.
Thực sự khen ngợi người khác khi bạn cảm giác ganh tị với một ai đó.
Nếu bạn khen người khác, nó giúp bạn tiếp tục tập trung vào những điều tích cực, thay vì để cho những cảm xúc tiêu cực của sự ganh tị lấn át bạn. Đ ể suy nghĩ về những điều tốt đẹp và tích cực khi bạn cảm giác ghen tuông bắt đầu phát sinh bên trong bạn.Hãy biết ơn phước lành của riêng bạn, cảm ơn và trân trọng những gì bạn đang có, những kỹ năng và tài năng mà bạn đang sở hữu.
Đừng bao giờ so sánh mình với người khác. Biết được khả năng của mình, biết chấp nhận những gì không thay đổi được, đồng thời biết cách phát huy thế mạnh của mình, tức là bạn biết cách tạo hạnh phúc cho mình.Bạn phải hiểu rằng :
Mọi người không ai giống như ai và không phải ai cũng sẽ có cùng một mức độ cuộc sống, và không phải ai cũng sẽ có cùng một kỹ năng và tài năng. Bạn phải nhận ra được quà tặng của riêng mình và những điều đặc biệt theo cách riêng của mình, thì sự ganh tị sẽ dần biến mất trong tâm trí bạn. Hiểu được giá trị của con người,Tôn trọng và tôn vinh con người là quan trọng hơn nhiều so với việc tìm lấy những thứ vật chất mà bạn mong muốn. Nếu như một người có tất cả những thứ mà mình muốn, nhưng không có bạn bè và gia đình để chia sẻ những thứ vật chất mà bạn làm ra, thì cuộc sống của bạn cũng chẳng có ý nghĩa gì? Vì vậy, chúng ta phải học những gì quan trọng trong cuộc sống và những giá trị của con người, giữ gìn và phát huy những mối quan hệ xung quanh , để sự ganh tị không tiêu diệt chúng ta.
Dù sao cũng cám ơn bạn người cùng tuổi
 
Gởi Pháo Đà Nẵng:
Trong bản thân mỗi một người, không ai mà không có cảm giác ganh tị. Ganh tị là một cảm xúc mà mọi người có để đối phó với thời gian. Ganh tị có thể được sử dụng trong một cách tốt đẹp, khi nó kích động chúng ta làm những điều tích cực hơn trong cuộc sống.
Hãy nâng cao lòng tốt của bạn bằng cách giúp đỡ người khác.
Nếu bạn nghĩ thoáng hơn, cởi mở hơn và luôn đối xử tốt đẹp và tử tế với người khác, thì sự ghen tuông trong lòng bạn sẽ dễ dàng tan biến mất.
Thực sự khen ngợi người khác khi bạn cảm giác ganh tị với một ai đó.
Nếu bạn khen người khác, nó giúp bạn tiếp tục tập trung vào những điều tích cực, thay vì để cho những cảm xúc tiêu cực của sự ganh tị lấn át bạn. Đ ể suy nghĩ về những điều tốt đẹp và tích cực khi bạn cảm giác ghen tuông bắt đầu phát sinh bên trong bạn.Hãy biết ơn phước lành của riêng bạn, cảm ơn và trân trọng những gì bạn đang có, những kỹ năng và tài năng mà bạn đang sở hữu.
Đừng bao giờ so sánh mình với người khác. Biết được khả năng của mình, biết chấp nhận những gì không thay đổi được, đồng thời biết cách phát huy thế mạnh của mình, tức là bạn biết cách tạo hạnh phúc cho mình.Bạn phải hiểu rằng :
Mọi người không ai giống như ai và không phải ai cũng sẽ có cùng một mức độ cuộc sống, và không phải ai cũng sẽ có cùng một kỹ năng và tài năng. Bạn phải nhận ra được quà tặng của riêng mình và những điều đặc biệt theo cách riêng của mình, thì sự ganh tị sẽ dần biến mất trong tâm trí bạn. Hiểu được giá trị của con người,Tôn trọng và tôn vinh con người là quan trọng hơn nhiều so với việc tìm lấy những thứ vật chất mà bạn mong muốn. Nếu như một người có tất cả những thứ mà mình muốn, nhưng không có bạn bè và gia đình để chia sẻ những thứ vật chất mà bạn làm ra, thì cuộc sống của bạn cũng chẳng có ý nghĩa gì? Vì vậy, chúng ta phải học những gì quan trọng trong cuộc sống và những giá trị của con người, giữ gìn và phát huy những mối quan hệ xung quanh , để sự ganh tị không tiêu diệt chúng ta.
Dù sao cũng cám ơn bạn người cùng tuổi
Khi người ta được tung hô, ca ngợi nhiều quá dễ làm người ta thoả mãn, tự phụ, chây ỳ, không tìm tòi, sáng tạo cho sản phẩm của mình nữa. Vì thế hãy nên chấp nhận 1 lời chê cho dù nó hơi phũ, chấp nhận 1 lời chê để hoàn thiện hơn thì sẽ nhận lại được hàng nghìn lời khen. Tôi không ganh tị với bác vì tôi chỉ là người chơi và bỏ tiền ra mua những sản phẩm để chơi vậy việc gì tôi phải ghen tị với bác. Ngược lại tôi muốn bác hãy có những sản phẩm đẹp hơn nữa để cho tôi và mọi người phải bỏ tiền ra, xếp hàng mua sản phẩm đem về để chơi. Bác nghĩ từ nghen tị cũng đồng nghĩa với tự thoả mãn rồi đấy, như vậy sản phẩm của bác sẽ chẳng thể đẹp hơn, tinh tế hơn được nữa. Tiếc thay vì những người Việt yêu bóng bàn và làm cốt như bác không phải là nhiều. Trong nhà tôi cũng có sản phẩm của bác đấy.
 
Khẩu pháo của bạn sao gần giống với pháo " Vua chiến trường " của Mỹ dùng trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam trước 75 vậy?
Khẩu pháo bắn những viên đạn cay nghiệt thày ạ. Quả thật những lời khen bao giờ cũng dễ lọt tai hơn những lời chê cho dù chê đúng. Hy vọng bác An hãy cố tỉ mẩn hơn để có những sản phẩm đẹp hơn nữa.
 

Red Arc

Đại Tá
Khi người ta được tung hô, ca ngợi nhiều quá dễ làm người ta thoả mãn, tự phụ, chây ỳ, không tìm tòi, sáng tạo cho sản phẩm của mình nữa. Vì thế hãy nên chấp nhận 1 lời chê cho dù nó hơi phũ, chấp nhận 1 lời chê để hoàn thiện hơn thì sẽ nhận lại được hàng nghìn lời khen. Tôi không ganh tị với bác vì tôi chỉ là người chơi và bỏ tiền ra mua những sản phẩm để chơi vậy việc gì tôi phải ghen tị với bác. Ngược lại tôi muốn bác hãy có những sản phẩm đẹp hơn nữa để cho tôi và mọi người phải bỏ tiền ra, xếp hàng mua sản phẩm đem về để chơi. Bác nghĩ từ nghen tị cũng đồng nghĩa với tự thoả mãn rồi đấy, như vậy sản phẩm của bác sẽ chẳng thể đẹp hơn, tinh tế hơn được nữa. Tiếc thay vì những người Việt yêu bóng bàn và làm cốt như bác không phải là nhiều. Trong nhà tôi cũng có sản phẩm của bác đấy.

Thực ra tôi thấy bác phản ứng cũng hơi nặng và có phần thái quá chăng? hai từ "Nghệ nhân" là do các anh em yêu thích sản phẩm ACT vì yêu mến và trân trọng mà dành tặng cho anh An chứ không phải là do anh ấy tự xưng.Thiết nghĩ những nghệ nhân thực thụ cũng sẽ phải trải qua giai đoạn "quá độ" để từ một người bình thường trở thành một nghệ nhân. Tất cả chúng ta đều thấy các sản phẩm ACT ngày càng có sự tiến bộ rõ rệt nên chúng ta hoàn toàn có thể hy vọng một ngày nào đó, ACT sẽ cho ra lò những sản phẩm handmade đáp ứng được
những yêu cầu của những khách hàng khó tính nhất. Tuy nhiên cũng không phủ nhận việc sau một số bài chỉ trích của bạn thì anh An cũng đã chăm chút nhiều hơn cho các sản phẩm của mình. Mong rằng bạn sẽ có cái nhìn thoáng và bớt khe khắt với nghệ nhân tương lai của chúng ta....
 

kevin bui

Binh Nhì
Cho xin góp vui chương trình với 1 câu chuyện nhỏ :
Có 1 chuyên gia người Nhật sang công tác tại Việt Nam. Sau giờ làm việc, một đồng nghiệp người Việt rủ đi bắt cua. Ra đến cánh đồng , anh người Nhật thấy rất nhiều người Việt cũng đang bắt cua, anh ta rất ngạc nhiên khi thấy những giỏ đựng cua đều không có nắp đậy. Anh ta mới nói với đồng nghiệp :" ở bên xứ tôi, những giỏ đựng cua đều phải có nắp đậy nếu không cua sẽ bò ra hết, nhưng sao ở nước bạn tôi thấy giỏ cua nào cũng ko có nắp đậy vậy ?" Người bạn Việt mới trả lời : " chúng tôi chẳng cần sử dụng giỏ có nắp đậy làm gì, bởi vì mỗi khi con cua này bò lên chưa tới miệng giỏ thì có con cua khác kéo xuống lại rồi..."
 

thanh dai ca77

Đại Tá
Tặng bác Pháo!
Đọc Tam quốc, ai cũng biết đến nhân vật Chu Du vì ghen tỵ với Khổng Minh mà hộc máu chết ( theo truyện, không phải lịch sử). Đó là cái chết vì đố kỵ, mang đậm màu sắc của văn hoá Trung Hoa. Càng gần khoảng cách địa lý với Trung Quốc thì càng bị cái tính này nó lây lan, bên Hàn, bên Nhật...cũng bị. Càng xa biên giới, càng thoát văn hoá Trung Hoa thì tính đố kỵ cũng bớt dần. Bên kia sông Cầu có người đỗ tiến sĩ, ngày vinh quy bái tổ, thay vì chèo thuyền qua sông chung vui, nhiều người xã Đoài bên này ngồi chửi đổng, điên tiết vì không biết vì sao nó giỏi thế. Rồi tự an ủi AQ, rằng nó may mắn chứ chả hay ho gì, chắc có ai đó nâng đỡ. Tóc xoã vai gầy, ăn không ngon, ngủ không yên, chỉ mong nó thất bại hay bị tai nạn bệnh tật ốm đau mà chết quách để hả lòng hả dạ. Thôi thì cũng thông cảm, văn hoá tiểu nông ăn sâu quá rồi, con gà tức nhau tiếng gáy, và cũng, vì chút Chu Du còn sót lại. Cả ngàn năm Bắc thuộc còn gì.
 

ngphe

Moderator
Cho xin góp vui chương trình với 1 câu chuyện nhỏ :
Có 1 chuyên gia người Nhật sang công tác tại Việt Nam. Sau giờ làm việc, một đồng nghiệp người Việt rủ đi bắt cua. Ra đến cánh đồng , anh người Nhật thấy rất nhiều người Việt cũng đang bắt cua, anh ta rất ngạc nhiên khi thấy những giỏ đựng cua đều không có nắp đậy. Anh ta mới nói với đồng nghiệp :" ở bên xứ tôi, những giỏ đựng cua đều phải có nắp đậy nếu không cua sẽ bò ra hết, nhưng sao ở nước bạn tôi thấy giỏ cua nào cũng ko có nắp đậy vậy ?" Người bạn Việt mới trả lời : " chúng tôi chẳng cần sử dụng giỏ có nắp đậy làm gì, bởi vì mỗi khi con cua này bò lên chưa tới miệng giỏ thì có con cua khác kéo xuống lại rồi..."
Không biết trình độ làm vợt của anh An đã đạt tới chữ nào của hai từ "nghệ nhân " .Mà trong Topic này ,tôi thấy người Việt Nam bữa nay trở thành người Nhật quá nhiều. Chúc mừng cho làng bóng bàn chúng ta !
 
Last edited:
Cho xin góp vui chương trình với 1 câu chuyện nhỏ :
Có 1 chuyên gia người Nhật sang công tác tại Việt Nam. Sau giờ làm việc, một đồng nghiệp người Việt rủ đi bắt cua. Ra đến cánh đồng , anh người Nhật thấy rất nhiều người Việt cũng đang bắt cua, anh ta rất ngạc nhiên khi thấy những giỏ đựng cua đều không có nắp đậy. Anh ta mới nói với đồng nghiệp :" ở bên xứ tôi, những giỏ đựng cua đều phải có nắp đậy nếu không cua sẽ bò ra hết, nhưng sao ở nước bạn tôi thấy giỏ cua nào cũng ko có nắp đậy vậy ?" Người bạn Việt mới trả lời : " chúng tôi chẳng cần sử dụng giỏ có nắp đậy làm gì, bởi vì mỗi khi con cua này bò lên chưa tới miệng giỏ thì có con cua khác kéo xuống lại rồi..."
Tặng bác Pháo!
Đọc Tam quốc, ai cũng biết đến nhân vật Chu Du vì ghen tỵ với Khổng Minh mà hộc máu chết ( theo truyện, không phải lịch sử). Đó là cái chết vì đố kỵ, mang đậm màu sắc của văn hoá Trung Hoa. Càng gần khoảng cách địa lý với Trung Quốc thì càng bị cái tính này nó lây lan, bên Hàn, bên Nhật...cũng bị. Càng xa biên giới, càng thoát văn hoá Trung Hoa thì tính đố kỵ cũng bớt dần. Bên kia sông Cầu có người đỗ tiến sĩ, ngày vinh quy bái tổ, thay vì chèo thuyền qua sông chung vui, nhiều người xã Đoài bên này ngồi chửi đổng, điên tiết vì không biết vì sao nó giỏi thế. Rồi tự an ủi AQ, rằng nó may mắn chứ chả hay ho gì, chắc có ai đó nâng đỡ. Tóc xoã vai gầy, ăn không ngon, ngủ không yên, chỉ mong nó thất bại hay bị tai nạn bệnh tật ốm đau mà chết quách để hả lòng hả dạ. Thôi thì cũng thông cảm, văn hoá tiểu nông ăn sâu quá rồi, con gà tức nhau tiếng gáy, và cũng, vì chút Chu Du còn sót lại. Cả ngàn năm Bắc thuộc còn gì.
Các bác nhìn xa quá, ví von với người Nhật, truyện Tàu nhằm chứng tỏ sự hiểu biết của các bác quá kinh. Tôi thì cứ nghĩ ngắn thế này: các bác ngày bé và hiện tại chắc cũng đã từng chơi, từng xem người ta thả diều. Muốn con diều bay xa, bay cao thì thi thoảng người thả diều phải giật sợi dây, kéo nó xuống thấp hơn rồi lại thả dây ra thì nó mới bay cao được. Ngay từ đầu mà thả thừa dây, cho nó "no gió" thì sẽ đâm đầu xuống đất tan xác ngay, chẳng bay cao, bay xa được.
 

Bình luận từ Facebook

Top