Chuyện của Lợn!!!!!!!!

dung_linh

Đại Tá
Đừng ví em là biển
Sâu thẳm và bao la
Thuyền nan em bé nhỏ
Không xa được bến bờ.

Đừng ví em là biển
Nước mặn chát chân trời
Giữa mênh mông vẫn khát
Không uống được anh ơi.

Đừng ví em là biển
Ngàn năm sóng xô hoài
Suốt cuộc đời không gặp
Bến bờ nào tàn phai
Vị mặn dâng cho đời
Buồn, vui đầy lại vơi.

Em không là biển khơi
Em chỉ là em thôi
Đừng ví em là biển
Càng rộng càng cô đơn
Mỗi năm ngàn trận bão

Tan nát cả tâm hồn
Em không làm biển khơi
Bến bờ nằm khắp muôn nơi
Mà lòng em chỉ muốn

Của một mình anh thôi
Đừng ví em là biển
Em chỉ là em thôi
Đừng ví em là biển
Em chỉ là… em thôi.

Thơ Minh Thiện

A poem.Very romantic poetry........................
 

kufuhana

Binh Nhì
:)

Một cậu bé nghèo làm nghề bán hàng rong để kiếm tiền học.

Một ngày nọ nhận thấy mình chỉ còn mỗi một hào mà bụng đang đói, cậu định bụng sẽ sang nhà kế bên xin một bữa ăn. Một phụ nữ đẹp ra mở cửa. Bối rối trước cuộc gặp gỡ không hẹn trước này thay vì ăn cậu xin uống. Người phụ nữ đoán ra cậu đang đói và mang đến cho cậu một ly sữa lớn. Cậu chầm chậm nhấp từng ngụm sữa rồi hỏi:

- Cháu phải trả cho cô bao nhiêu ạ ?

Người phụ nữ trả lời:

- Cháu không nợ cô cái gì cả. Mẹ cô đã dạy không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt

Cậu bé cảm kích đáp:

- Cháu sẽ cám ơn cô từ sâu thẳm trái tim cháu.

Khi ra đi cậu cảm thấy khoẻ khoắn hơn và niềm tin của cậu vào con người cũng mãnh liệt hơn. Vậy mà trước đó cậu gần như muốn đầu hàng trước số phận.

Nhiều năm sau đó người phụ nữ đó bị ốm nặng. Các bác sĩ địa phương đều bó tay.

Họ chuyển bà đến một thành phố lớn và Tiến sĩ Howard Kelly được mời đến tham vấn. Khi ông Tiến sĩ nghe tên thị trấn nơi người phụ nữ ở, một tia sáng ánh lên trong mắt ông. Ngay lập tức ông khoác áo choàng và đi tới phòng bệnh người phụ nữ ở.

Ông nhận ra được ngay ân nhân của mình năm xưa. Quay về phòng hội chuẩn, ông quyết định dốc hết sức để cứu bệnh nhân này. Và cuối cùng nỗ lực của ông đã được đền đáp.

Tiến sĩ Howard Kelly đề nghị phòng y vụ chuyển cho ông hoá đơn viện phí của ân nhân. Ông viết vài chữ bên lề của tờ hoá đơn và cho chuyển nó đến người phụ nữ. Bà nhìn tờ hoá đơn và biết rằng sẽ phải thanh toán nó hết đời mới xong. Bỗng nhiên có cái gì đó khiến bà chú ý và bà đọc những dòng chữ này:

- Trị giá hoá đơn bằng một ly sữa.

Ký tên: Tiến sĩ Howard Kelly

St.

Cuộc sống vẫn còn nhiều người cần đến sự yêu thương và chia sẻ, cái họ thực sự cần không phải là vật chất, cái họ thực sự cần là chúng ta có thể mang lại cho họ có thêm niềm tin vào cuộc sống, vào con người, điều đó có giá trị gấp nhiều lần vật chất mà chúng ta chia sẻ với họ, như giá trị của ly sữa kia.

Hãy mở rộng trái tim với mọi người vì một mai bạn cũng cần người khác mở rộng trái tim dành cho bạn. Do đó giúp đỡ người khác chính là mục tiêu để được sống hạnh phúc.
 

Piing poong

Thiếu Uý
Chính xác, Người đàn ông tốt gia đình lên trên hết, chăm sóc, quan tâm cho con học giỏi và danh vọng sự nghiệp ở hàng thứ 2 xong xong với nhau là số 1 rồi nhỉ.....???

Văn hóa có nước hơi khác???? Nhật - Công việc mới là số 1???? ;)
 

kufuhana

Binh Nhì
Đừng nên để dành những thứ quý giá

Nhiều năm trước, có một lần tôi nói chuyện với một người bạn ở Sydney. Lúc đó, vợ anh ấy mới qua đời. Anh ấy kể cho tôi nghe, khi thu dọn đồ đạc của vợ, anh tìm thấy một chiếc khăn bằng lụa tơ tằm.

***

Trong chuyến đi di lịch NewYork, họ đã mua chiếc khăn này ở một cửa hàng nổi tiếng. Đó là một chiếc khăn hàng hiệu rất đẹp và sang trọng, chiếc tem ghi giá vẫn còn chưa được bóc. Vợ anh cứ để dành, cô ấy muốn chờ đợi một dịp đặc biệt nào đó mới sử dụng. Kể đến đây anh dừng lại. Tôi im lặng chờ đợi.

Một lúc sau anh nói tiếp: Đừng nên để dành những đồ dùng quý giá đến một ngày đặc biệt nào đó mới sử dụng, mỗi ngày bạn đang sống đều là ngày đặc biệt.

Sau này, mỗi khi nhớ đến câu nói của anh, tôi lại gác những công việc vặt sang một bên, tìm một cuốn tiểu thuyết, nằm trên ghế sofa đọc, tranh thủ tận hưởng thời gian của mình. Tôi đứng cạnh cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc thành phố, mặc kệ bụi bẩn bám trên khung kính. Tôi đưa vợ ra ngoài ăn cơm mỗi khi hứng chí cho dù vợ đã nấu xong cơm canh.



Tôi chia sẻ câu chuyện này với một đồng nghiệp nữ. Sau này, khi gặp mặt, cô ấy nói với tôi, bây giờ cô ấy không giống như trước nữa, cất những chiếc bát sứ đẹp vào trong tủ kính. Trước đây, cô ấy cũng để dành đến một ngày đặc biệt nào đó mới lấy ra sử dụng, nhưng bây giờ cô ấy nhận thấy cái ngày đặc biệt ấy chưa từng một lần xuất hiện.

Những từ chẳng hạn như "sẽ có một ngày", " trong tương lai" không còn tồn tại trong cuốn từ điển của cô nữa. Nếu có điều gì đáng vui mừng, thì ngay bây giờ cô muốn nghe thấy nó, muốn nhìn thấy nó, muốn tận hưởng nó.

Chúng ta rất muốn gặp lại bạn bè cũ, nhưng luôn nói: "Để đến dịp nào đó".

Chúng ta thường muốn ôm hôn đứa con khôn lớn đã trưởng thành, nhưng luôn chờ đợi tới dịp thích hợp.

Chúng ta thường muốn viết thư cho một nửa còn lại của mình để thổ lộ tình cảm chân thành được giấu kín trong lòng hoặc muốn cho anh ấy biết rằng bạn rất ngưỡng mộ và khâm phục anh ấy, nhưng bạn luôn tự nhỉ đi đâu mà vội.

Thực ra mỗi buổi sáng, khi thức giấc, chúng ta nên tự nhủ với bản thân, hôm nay là một ngày đặc biệt. Mỗi giờ, mỗi phút trong cuộc sống đều rất đáng quý.

Một nhà tâm lý học đã đưa lời khuyên:

Bạn hãy nhảy hết mình, giống như không có người xem vậy.

Bạn hãy yêu hết hình giống như trước đây bạn chưa từng bị tổn thương vậy.

Tôi cũng cần phải nhảy, phải yêu hết mình.

Và đừng bao giờ để dành tuổi trẻ của mình các bạn nhé, vì tuổi trẻ là thứ một khi đã mất sẽ chẳng bao giờ có thế lấy lại. Tuổi trẻ là dành để xê dịch, khám phá, trải nghiệm và yêu thương mà, phải không?
 

meoluoitmb

Đại Tá
hay lắm em ơi, từ giờ anh sẽ mang hết cốt vợt ra chơi , không hợp bán luôn, chứ để đấy chẳng may ra đi thì có mà để đun bánh trưng.
 

dung_linh

Đại Tá
Một cậu bé nghèo làm nghề bán hàng rong để kiếm tiền học.

Một ngày nọ nhận thấy mình chỉ còn mỗi một hào mà bụng đang đói, cậu định bụng sẽ sang nhà kế bên xin một bữa ăn. Một phụ nữ đẹp ra mở cửa. Bối rối trước cuộc gặp gỡ không hẹn trước này thay vì ăn cậu xin uống. Người phụ nữ đoán ra cậu đang đói và mang đến cho cậu một ly sữa lớn. Cậu chầm chậm nhấp từng ngụm sữa rồi hỏi:

- Cháu phải trả cho cô bao nhiêu ạ ?

Người phụ nữ trả lời:

- Cháu không nợ cô cái gì cả. Mẹ cô đã dạy không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt

Cậu bé cảm kích đáp:

- Cháu sẽ cám ơn cô từ sâu thẳm trái tim cháu.

Khi ra đi cậu cảm thấy khoẻ khoắn hơn và niềm tin của cậu vào con người cũng mãnh liệt hơn. Vậy mà trước đó cậu gần như muốn đầu hàng trước số phận.

Nhiều năm sau đó người phụ nữ đó bị ốm nặng. Các bác sĩ địa phương đều bó tay.

Họ chuyển bà đến một thành phố lớn và Tiến sĩ Howard Kelly được mời đến tham vấn. Khi ông Tiến sĩ nghe tên thị trấn nơi người phụ nữ ở, một tia sáng ánh lên trong mắt ông. Ngay lập tức ông khoác áo choàng và đi tới phòng bệnh người phụ nữ ở.

Ông nhận ra được ngay ân nhân của mình năm xưa. Quay về phòng hội chuẩn, ông quyết định dốc hết sức để cứu bệnh nhân này. Và cuối cùng nỗ lực của ông đã được đền đáp.

Tiến sĩ Howard Kelly đề nghị phòng y vụ chuyển cho ông hoá đơn viện phí của ân nhân. Ông viết vài chữ bên lề của tờ hoá đơn và cho chuyển nó đến người phụ nữ. Bà nhìn tờ hoá đơn và biết rằng sẽ phải thanh toán nó hết đời mới xong. Bỗng nhiên có cái gì đó khiến bà chú ý và bà đọc những dòng chữ này:

- Trị giá hoá đơn bằng một ly sữa.

Ký tên: Tiến sĩ Howard Kelly

St.

Cuộc sống vẫn còn nhiều người cần đến sự yêu thương và chia sẻ, cái họ thực sự cần không phải là vật chất, cái họ thực sự cần là chúng ta có thể mang lại cho họ có thêm niềm tin vào cuộc sống, vào con người, điều đó có giá trị gấp nhiều lần vật chất mà chúng ta chia sẻ với họ, như giá trị của ly sữa kia.

Hãy mở rộng trái tim với mọi người vì một mai bạn cũng cần người khác mở rộng trái tim dành cho bạn. Do đó giúp đỡ người khác chính là mục tiêu để được sống hạnh phúc.

Rất tốt, ở hiền gặp lành.................Giống nhiều câu chuyện nhà phật........................................................
 

meoluoitmb

Đại Tá
Một cậu bé nghèo làm nghề bán hàng rong để kiếm tiền học.

Một ngày nọ nhận thấy mình chỉ còn mỗi một hào mà bụng đang đói, cậu định bụng sẽ sang nhà kế bên xin một bữa ăn. Một phụ nữ đẹp ra mở cửa. Bối rối trước cuộc gặp gỡ không hẹn trước này thay vì ăn cậu xin uống. Người phụ nữ đoán ra cậu đang đói và mang đến cho cậu một ly sữa lớn. Cậu chầm chậm nhấp từng ngụm sữa rồi hỏi:

- Cháu phải trả cho cô bao nhiêu ạ ?

Người phụ nữ trả lời:

- Cháu không nợ cô cái gì cả. Mẹ cô đã dạy không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt

Cậu bé cảm kích đáp:

- Cháu sẽ cám ơn cô từ sâu thẳm trái tim cháu.

Khi ra đi cậu cảm thấy khoẻ khoắn hơn và niềm tin của cậu vào con người cũng mãnh liệt hơn. Vậy mà trước đó cậu gần như muốn đầu hàng trước số phận.

Nhiều năm sau đó người phụ nữ đó bị ốm nặng. Các bác sĩ địa phương đều bó tay.

Họ chuyển bà đến một thành phố lớn và Tiến sĩ Howard Kelly được mời đến tham vấn. Khi ông Tiến sĩ nghe tên thị trấn nơi người phụ nữ ở, một tia sáng ánh lên trong mắt ông. Ngay lập tức ông khoác áo choàng và đi tới phòng bệnh người phụ nữ ở.

Ông nhận ra được ngay ân nhân của mình năm xưa. Quay về phòng hội chuẩn, ông quyết định dốc hết sức để cứu bệnh nhân này. Và cuối cùng nỗ lực của ông đã được đền đáp.

Tiến sĩ Howard Kelly đề nghị phòng y vụ chuyển cho ông hoá đơn viện phí của ân nhân. Ông viết vài chữ bên lề của tờ hoá đơn và cho chuyển nó đến người phụ nữ. Bà nhìn tờ hoá đơn và biết rằng sẽ phải thanh toán nó hết đời mới xong. Bỗng nhiên có cái gì đó khiến bà chú ý và bà đọc những dòng chữ này:

- Trị giá hoá đơn bằng một ly sữa.

Ký tên: Tiến sĩ Howard Kelly

St.

Cuộc sống vẫn còn nhiều người cần đến sự yêu thương và chia sẻ, cái họ thực sự cần không phải là vật chất, cái họ thực sự cần là chúng ta có thể mang lại cho họ có thêm niềm tin vào cuộc sống, vào con người, điều đó có giá trị gấp nhiều lần vật chất mà chúng ta chia sẻ với họ, như giá trị của ly sữa kia.

Hãy mở rộng trái tim với mọi người vì một mai bạn cũng cần người khác mở rộng trái tim dành cho bạn. Do đó giúp đỡ người khác chính là mục tiêu để được sống hạnh phúc.
============
Câu chuyện thật hay và cảm động, lòng tốt và sự bao dung là thế đó.
 

chubengoan

Binh Nhì
Nếu bạn gieo kiên trì, bạn sẽ gặt chiến thắng. Nếu bạn gieo kính trọng, bạn sẽ gặt hòa thuận.
Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công.

Mint(Dịch từ Turnbacktogod)

Tại một vương quốc nọ, có một vị vua lớn tuổi muốn tìm người kế vị. Ngài gọi các hoàng tử vào và nói: "Đã đến lúc ta phải nhường ngôi cho một vị hoàng tử xứng đáng nhất. Hôm nay, ta sẽ đưa cho các con mỗi người một hạt giống đặc biệt. Các con ươm mầm và tưới nước cho nó hàng ngày. Một năm sau quay lại đây cho ta xem kết quả".

Giống như bao hoàng tử khác, Ling vui vẻ cầm hạt giống về nhà và kể cho mẹ nghe. Thế rồi, hàng ngày mẹ giúp chàng xới đất, gieo hạt và tưới nước... Sau khoảng ba tuần, các hoàng từ bắt đầu nói về những chậu cây của mình.

Ling vẫn duy trì việc tưới nước và chăm sóc cây, nhưng không có gì tiến triển cả. Ba tuần, rồi bốn tuần, năm tuần trôi qua, nhưng hạt giống của chàng vẫn vậy. Mọi người vẫn nói chuyện về sự tiến triển của việc trồng cây, còn Ling thì âm thầm lặng lẽ, chàng trai cảm thấy mình đang là người thua cuộc. Sáu tháng đã qua, chậu cây của Ling vẫn vậy.


Mọi người đang háo hức vì thời hạn vua ra sắp hết. Các chậu cây của họ đã phát triển và rất tươi đẹp. Một năm đã trôi qua và tất cả mọi người đang chuẩn bị mang thành quả tới chỗ nhà vua. Chỉ riêng hoàng tử Ling không muốn ngày đó tới chút nào. Nhưng nhờ lời khuyên của mẹ chàng đã trung thực và mang chậu không có cây tới.

Khi tới nơi, chàng rất ngạc nhiên khi có vô số chậu cây của các hoàng tử khác. Chúng rất đẹp và tươi tốt. Ling nhẹ nhàng đặt chậu cây rỗng của mình xuống sàn và nhận được những tràng cười chế nhạo của mọi người.

Nhà vua đã tới, ông đi dọc một vòng quanh phòng, ngắm nhìn chậu cây của mọi người. Chỉ có hoàng tử Ling rụt rè lùi lại phía sau khi ông bước tới. Một lát sau, nhà vua cất giọng nói: "Hỡi các hoàng từ yêu quý của ta, những chậu cây, những bông hoa, chiếc lá của các con rất đẹp. Và ta đã chọn được một người xứng đáng cho ngôi vị hoàng đế".

Vị vua lớn tuổi để mắt vào Ling, người đứng nép vào trong với chiếc chậu rỗng. Vua cho gọi chàng tới, Ling rất sợ hãi, chàng nghĩ vua có thể tức giận và chém đầu mình. Nhưng khi Ling tiến tới, nhà vua chỉ vào chàng và nói: "Hỡi toàn thể thần dân, ta tuyên bố hoàng đế mới của vương quốc này là Ling".


Chàng trai trẻ đã không thể tin được điều này, thậm chí chậu cây của chàng chỉ là một hạt mầm. Làm sao chàng có thể trở thành hoàng đế được?

Nhà vua tiếp lời: "Một năm trước đây, ta đã đưa cho mọi người một hạt giống. Và ta nói các con hãy về trồng và chăm sóc nó, sau đó mang tới đây. Nhưng những hạt giống mà ta phân phát cho mọi người đều đó bị luộc chín, không có hạt nào có thể phát triển được. Tất cả các con, ngoại trừ Ling, đã mua những hạt giống khác và trồng vào chậu cây của mình, khi thấy chúng không nảy mầm. Chỉ có Ling là người duy nhất đã dám trung thực mang đến cho ta hạt giống này. Vì điều đó, hoàng từ Ling xứng đáng là vua của vương quốc này".

Nếu bạn gieo trung thực, bạn sẽ gặt niềm tin.Nếu bạn gieo lòng tốt, bạn sẽ gặt bằng hữu.Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt cao thượng.Nếu bạn gieo kiên trì, bạn sẽ gặt chiến thắng.Nếu bạn gieo kính trọng, bạn sẽ gặt hòa thuận.Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công.Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt hòa giải.Nếu bạn gieo cởi mở, bạn sẽ gặt thân tình.Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt tiến bộ.Nếu bạn gieo niềm tin, bạn sẽ gặt phép màu.

Những hạt giống mà bạn đang ươm trồng có thể khiến cuộc sống này trở nên tươi đẹp hoặc tồi tệ hơn. Một ngày nào đó, bạn sẽ tận hưởng trái ngọt hoặc phải trả giá cho sự lựa chọn của chính mình. Vì vậy hãy luôn cân nhắc và cẩn thận trước bất cứ những gì bạn "gieo trồng", đó sẽ là "thành quả" mà bạn nhận được trong tương lai.

Copy từ Yahoo.
 

Bình luận từ Facebook

Top