Tao thương con vợ mày quá !

vanuc

Đại Tá


Tại một phiên chợ vùng cao.

Bên một chiếc bàn gỗ mốc thếch, tôi ngồi uống rượu với một người bạn.

Bên cạnh có hai người đàn ông mặc quần áo chàm vừa nốc từng bát rượu đầy, vừa chằm chằm nhìn vào mặt nhau. Ngồi né ra xa một chút là một người phụ nữ váy áo thêu xanh đỏ, khắp người đeo không biết bao nhiêu vòng bạc lủng lẳng.

Suốt đến gần nửa tiếng đồng hồ chỉ thấy có một anh chàng nói, khi thì giận dữ khi thì nghẹn ngào, có lúc lại đắm chìm trong ưu tư như bị men rượu nhấn chìm. Can rượu to trên bàn đã vơi quá nửa, bỗng hai người đàn ông ôm chầm lấy nhau, nức lên rưng rức. Cái bàn ọp ẹp chao nghiêng làm hai bát rượu đổ tóe ra sàn.

Lẳng lặng nhìn hai gã đàn ông quá say, người đàn bà cúi xuống nhặt những chiếc bát đặt lại lên bàn, lẳng lặng mở nút cái can nilông cao đến hai gang, nghiêng can rót rượu tràn hai miệng bát. Xong xuôi lại trở về chỗ, lẳng lặng bâng quơ nhìn ra rặng núi giăng ngang trước mặt.

Bỏ qua những câu vòng vo mà tôi không nhớ mà cũng không hiểu hết thì tóm tắt lại là như sau:

- Thằng Xín Thau kia, mày uống hết cái bát ấy đi rồi nghe tao nói.

- Suốt đêm qua tao đau tức cái tim, đau quặn cái ruột. Tao đi theo vợ mày về đây tìm mày.

- …………………………

- Cái ngày bố mày theo ông thầy cúng đưa mày đến đón vợ mày về, tao buồn muốn chết. Tao đã bắn hết cả một túi thuốc, nhồi hết đạn chì thì nhồi sỏi sạn vào mà bắn. Đáy nòng vỡ ra, sẹo trên má tao vẫn còn đây này.

- …………………………

- Sau khi cưới, vợ mày nó bảo rằng tao đừng buồn, mày thương vợ lắm. Tao tin nó quá, thế là tao vui.

- …………………………

- Phiên chợ trước tao được tin nhắn là phiên này vợ chồng nhà mày sẽ đi. Tao đắp vội mấy khúc bờ ruộng cho xong, tao bỏ cái đám cưới trong bản ra đây để gặp vợ mày.

- …………………………

- Mày phải biết. Khi đi ra chợ tao vui quá, bỏ không bắn hai con chim to trên cành, bỏ không bắn một con nhím to trong bụi. Tao chỉ nghĩ đến cái lúc được gặp vợ mày. Thật đấy. Tao vẫn còn thương con vợ mày lắm mà.

- …………………………

- Đến lúc tao tìm được con vợ mày, tao vui đến chảy cả nước mắt. Tao lại hát lại cái bài mà ngày xưa lần đầu tao hát vào bên tai con vợ mày cái đêm đầu tiên tao gặp được nó.

- …………………………

- Thế mà, dắt nhau đi rồi, đèn tao chiếu vào tận mặt mà tao không còn nhận ra nó là cô con gái đẹp nhất bản.

Giàng ơi.

Ngày xưa cái mặt ấy tròn như trăng rằm, hai cái vú nó tròn to như hai quả dưa chín, cái tay nó đẹp như mình con trăn trên cây, tiếng nó cười hay như chim hót làm nắng cũng cười theo, cái váy nó thơm như hoa rừng làm bướm cũng bay theo.

- …………………………

- Giàng ơi. Đêm qua tao chỉ thấy mặt nó cong méo như trăng hạ tuần, ngực nó nhăn như hai quả bí héo. Nó không cười, nó chỉ muốn khóc. Tao đau cái tim tao quá. Giàng ơi.

- …………………………

- Mày nói đi. Là thằng đàn ông, mắt mày có nhìn thấy vợ mày nó khổ hay không? Là thằng đàn ông, mắt mày có thấy vợ mày nó buồn hay không

- …………………………

- Mày là thằng tốt số nhất đời. Mày sinh vào lúc nào mà mày lấy được vợ mày. Mày thật là có cái tội to. Hôm nay tao định đánh mày. Tao thương con vợ mày quá.

- …………………………

- Lần này tao mang hai bao ngô giống. Tao không bán nữa. Mày mang về đi mà trồng. Phiên chợ sau tao gửi phân bón vào cho.

- …………………………

- Đến kỳ ngô trổ ra bắp, tao sẽ bảo mày cách đặt bẫy. Tao có bài thuốc, bẫy sập là lợn rừng ngấm thuốc không chạy được đâu. Tao sẽ cho mày. Nếu nhím sập bẫy, mày cứ bắt nguyên cả con mà mang ra chợ. Có người mua ngay. Ba cái dạ dày nhím sống là đổi được một con lợn giống thật to.

- …………………………

- Mày không được lười. Máy đói thì tao kệ mày. Nhưng vợ mày thiếu thóc thiếu ngô là tao đánh mày đấy.

- …………………………

- Thằng Xín Thau kia, mày có phải là thằng đàn ông hay không?

- …………………………

Hai gã đàn ông gục đầu vào nhau, rưng rức khóc trên hai bát rượu cạn khô.

Chuyện này tôi để trong lòng, thi thoảng kể lại. Nhiều người đã nghe, nhiều bà nhiều cô thích lắm. Các cô thích có được một người tình xưa cũ vẫn còn yêu mình. Các cô thích được như cô gái kia, lâu lâu được gặp lại người tình xưa mà không cần phải lén lút giấu chồng.

Các cô thích có một ngày, chồng mình ngồi uống rượu với người tình của vợ, để nghe nó nghẹn ngào nói thật to: Giàng ơi! Tao vẫn còn yêu vợ mày lắm đấy… Mày có biết không…

Bà nào cô nào cũng thích khi được nghe rằng:

Mày mà còn để cho vợ mày nó khổ là tao sẽ đánh mày đấy…

Vậy mà, mấy ai đã được như cô gái kia. Đàn ông nó chết cả rồi hay sao…

Nguồn: Bee.net
 
Last edited:

vbb

Binh Nhì
Truyện của một người bạn bên phượt, bản gốc xúc động hơn, tình hơn, nhưng lên đến Bee.net và bongban.org cũng là cơ hội để ae chia sẻ và hiểu cái tình, cái nghĩa của đồng bào mà ta hay gọi là "dân tộc" (ko thực sự tôn trọng và đúng nghĩa "đồng bào" cho lắm). "Người mình" còn phải học nhiều lắm, đặc biệt là cái gọi là "đàn ông". Cảm ơn Vanuc đã chia sẻ.
 

Bình luận từ Facebook

Top