Những bài thơ hay!!!!

ngomanhtrung

Binh Nhì
TÌNH CA

Đừng yêu ai, em nhé
Chỉ yêu mình anh thôi
Dẫu tất cả con trai
Bên em đều tốt đẹp

Đừng thương ai, em nhé
Chỉ thương về anh thôi
Dẫu anh không còn trẻ
Không có chi hơn người

Đừng nhớ ai, em nghe
Ngoài anh, người bạn cũ
Dẫu ngàn ngày quyến rũ
Là ngàn ngày chưa qua

Chỉ một lần thiết tha
Chỉ một điều mơ mộng
Như chỉ một bài ca
Hãy vì anh đồng vọng

Yêu anh từ trước mắt
Tới trong ngày biết yêu
Yêu anh từ tiếng hát
Khi sao xanh những chiều
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Chắn Chắn
Đỗ Hoàng

Em vẫn thường nói tiếng "hình như"
Và chắc chắn những điều không có thật
Chuyện tình yêu có khi nào được-mất
Những so bì, những tính toán thiệt hơn?

Em vẫn nói trong những phút cô đơn
Hình như không yêu và em đang chờ đợi
Những ước muốn trong mênh mông diệu vợi
Một ánh mắt nhìn, một cử chỉ lời yêu...

Người ta nói "yêu" gần gũi với "liều"
Nên "hình như" có khi là "chắc chắn"
Nhưng nhiều khi biết là yêu chắc chắn
Vẫn phải dối lòng dùng hai chữ "hình như".

Em không thích lẫn lộn giữa thực và hư
Mà ngược lại muốn thực-hư rõ rệt
Em với anh một là thuyền, một là biển
Biển xa thuyền biển có thấy cô đơn?

Nếu tình không thành ai mất mát nhiều hơn?
Là em, là anh, hay mỗi người một nửa?
Chẳng bao giờ có tình yêu dang dở
Một nửa chắc chắn rồi, nửa còn lại "hình như".

Đã là tình yêu, phải là thực không hư
Cả hai người cùng nhìn về một hướng
Cùng yêu thương và đặt niềm tin tưởng
Sẽ không nhầm "chắc chắn" với "hình như"

Và thuyền em vẫn đậu bến đợi chờ
Sự ôm ấp, vuốt ve, vỗ về của biển
Để được nghe về những điều tha thiết
Một tình yêu chắc chắn ở nơi anh./.
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Gửi cho ngày xưa

Anh không còn khóc nữa đâu em
Giọt nước mắt vô duyên giữa dòng đời hối hả
Con đường xưa đã chia về hai ngả
Tiếc nuối làm gì cho chật trái tim anh

Đã biết rằng mình chẳng để cho nhau
Anh không muốn hoài niệm nhiều thêm nữa
Em quên anh dễ dàng thanh thản thế
Tiếc nuối làm gì vô nghĩa phải không e?

Không hẳn giờ anh đã quên em
Anh nhớ nhưng nguyện cầu em hạnh phúc
Chẳng phải anh bao dung cũng mong có lúc
Em giật mình hối hận nhớ về anh

Anh bây giờ đã khác những ngày xưa
Người ta cho anh những gì anh mong muốn
Người ta bên anh những khi anh quỵ bước
Và chẳng bao giờ bỏ anh lại như em
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Đến bây giờ khi anh đã đi xa
Em mới biết mình nhớ anh nhiều lắm
Con đường quen bước chân giờ bỗng lạ
Phố đông người sao vẫn thấy lẻ loi...

Đến bây giờ khi anh đã xa rồi
Em mới biết mình yêu anh nhiều thế
Thơ cứ viết mãi những lời không thể
Nhật ký dày hơn cả những ngày xưa

Đến bây giờ khi hai đứa cách xa
Em mới biết anh cho em nhiều lắm
Thương hạnh phúc dịu dàng sâu thẳm
Em vô tình để vuột khỏi tầm tay
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
KHÔNG ĐỀ

Có phải chúng mình đã quá vội không anh?
Em không biết...chỉ thấy lòng mệt mỏi
Thế là lại một lần trái tim mình có tội
Em lại trở thành kẻ nông nổi trước tình yêu.

Chúng mình chia tay nhau...có khác gì đâu?
Cũng giống như con đường chia về hai lối nắng
Cơn mưa hóa thành những giọt nước mắt..
Rơi xuống cuộc đời...để mặn vào nỗi đau.

Em trở về với những điều nông sâu
Không thể quên được...dù biết mình chẳng khóc
Sau mỗi cuộc ra đi...nỗi buồn...được mất
Cái em giữ lại cho mình là những phút cô đơn./.
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Ai chẳng có một khoảng trời thơ ngây
Với bao nghĩ suy dại khờ nông nổi
Khi có anh chẳng bao giờ em hỏi
Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc ở đâu?

Đến bây giờ khi chẳng ở bên nhau
Em mới thấy mình lớn lên nhiều lắm
Biết mong nhớ những buồn vui trông ngóng
Biết mở trái tim yêu thương mọi con người...

. . . .

Có thể là sẽ rất mong manh
Anh đừng hỏi vì sao em không nói
Lời yêu anh em sợ mình quá vội
Lẽ nào dối anh như em đã dối mình

Có thể nào quên được không anh
Ngày tháng mới đã trở thành nỗi nhớ
Anh thương yêu rất gần như hơi thở
Dẫu biết rằng có thể rất mong manh.
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
NGỌN NẾN

Đã bao lần tôi ngắm nhìn ngọn nến
Sáng bừng lên trong bóng tối đêm đen
Ngọn nến mảnh mai, thân nến yếu mềm
Vẫn thắp sáng tim mình thành ngọn lửa.

Dẫu thời gian trôi...nến không là nó nữa
Sẽ ngắn dần và lệ úa quanh thân
Nến sẽ cháy lên tự đốt chính thân mình
Cho ngọn lửa mà không hề nuối tiếc.

Có phải chăng vì quá yêu mãnh liệt
Hay ngây thơ, khờ dại bởi vì yêu
Dù biết đớn đau, sẽ phải khóc thật nhiều
Nến vẫn nguyện hết mình vì tình yêu cháy sáng.

Dẫu thắp chỉ môt lần, một lần thôi rất ngắn
Hay sẽ cháy cả đời chỉ bởi một tình yêu
Hay dẫu có yêu...dẫu trải qua rất nhiều
Nhưng cuộc sống thiéu tình yêu ...vô nghĩa./.
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
NHỎ CỦA LÒNG TÔI

Ôi nhớ quá một nụ cười xinh xắn
Tháng năm dài sưởi ấm cõi lòng tôi
Nét hờn duyên với má lún gọi mời
Tôi thường nói ! Nhỏ ơi yêu em lắm...

Chớp mi cong cùng cái nhìn sâu thẵm
Em nghĩ gì mà lắng đọng tâm tư ...
Nắm tay em tôi chỉ biết cười trừ
Và hôn nhẹ như lời xin khe khẽ...

Cám ơn em ! đến với tình tôi nhé
Một khối sầu đau xé tận tâm cang
Một truân duyên cay đắng muôn ngàn
Một cuộc sống vỡ tan lòng tin tưởng

Em đã đến như hải đăng chỉ hướng
Đưa con thuyền khỏi cảnh tượng bão giông
Nhỏ yêu ơi ! anh muôn kiếp dặn lòng
Tim anh đó vĩnh hằng không thay đỗi ...
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Thêm một. (st)

Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết.

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một phiền toái thay.

Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thế nào em cũng khóc.

Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi.

Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn]
Lại thấy mình đang khuyết.

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
GIỮ LẠI DÙM EM CHÚT MẾN THƯƠNG

Giữ mãi lòng xin những phút giây
Bên nhau thắm thiết tình sum vầy
Còn đây chiếc lá thu vàng rụng
Vừa mới hanh vàng vì nhớ ai

Sợ lỡ một ngày đời cách ngăn
Tình ta sóng gió dậy bao lần
Anh Nam, em Bắc làm sao gặp
Buồn lắm lòng em, anh biết chăng???

Và giữ dùm xin dòng mực xanh
Suy tư mượn chữ ghép nên thành
Bài thơ tình tự lời trìu mến
Có cả hồn em đang nhớ anh

Đừng để tình mình như lá bay
Ra đi bỏ lại tháng năm dài
Mắt em giọt lệ còn hoen mãi
Thầm khóc từng đêm trong đắng cay
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Bao giờ! (st)

Bao giờ anh đau khổ
Hãy tìm đến với em
Em một dòng sông nhỏ
Em một ánh sao đêm.

Đâu chỉ có mùa xuân
Mới hoe vàng rực rõ
Đâu chỉ riêng mặt trời
Xua tan đi giông tố.

Bao giờ anh đau khổ
Hãy tìm đến với em
Lòng anh còn bóng đêm
Em sẽ làm tia nắng.

Vườn nhà em đầy hoa
Hương thơm và trái ngọt
Mái nhà em dịu mát
Đằm thắm và bao dung.

Mặt đất còn gai chông
Bầu trời còn mưa gió
Bao giờ anh đau khổ
Hãy tìm đến nơi em.
Anh đã đến và bất
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
HÃY...


Hãy cứ nếm đi, men rượu tràn ly.
Bởi cuộc sống có những điều phải nếm.
Mặn, ngọt, chua, cay như một bài trắc nghiệm.
Hãy thử cho mình đâu là đúng, là sai.


Hãy thức đi cùng với đêm dài.
Mà suy nghĩ với thời gian vô tận.
Mà trăn trở với kiếp người lận đận.
Trăm năm qua rồi, sỏi đá lặng câm.


Hãy khóc đi, dù một phút âm thầm.
Cho những khổ đau đong bằng nước mắt.
Cho những biệt ly, tủi hờn, chia cắt.
Cho những ai không còn khóc lâu rồi .


Hãy cười đi, dù một chút trên môi.
Cho những niềm vui khóc không thành tiếng.
Cho những con sông được về với biển.
Cho những người yêu tìm đến cùng nhau.


Hãy yêu đi như thuở ban đầu.
Trái tim nhỏ còn trinh nguyên vụng dại.
Như đứa con trai yêu nàng con gái.
Một túp lều tranh, hai quả tim vàng .


Hãy ghét đi, những lừa lọc dối gian.
Những trắng hóa đen, những vàng sợ lửa.
Những giá trị không còn chân giá nữa.
Những kẻ huênh hoang chỉ biết riêng mình.


Hãy nói những lời hay hơn phút lặng thinh.
Dẫu chỉ một phút vô tình lỡ miệng.
Đừng như bia đá kia nghìn năm im tiếng.
Nên ngàn đời sau ai biết ai hay.


Hãy khoan nặng lời trách những người say.
Có những cái say vô cùng dễ mến.
Có những trái tim mải mê chân - thiện.
Có những tâm hồn say nhạc, say thơ.


Hãy thử cho mình một chút mộng mơ.
Đội đá vá trời, dời non lấp biển.
Hãy mơ mộng như chim trời bay liệng.
Hãy khát khao và ước vọng cho đời.


Hãy sống chân tình hỡi những con người
Không tỉnh , không say , không cười , không khóc
Không ghét , không yêu , không màng giả thật
Đứng khoanh tay , hờ hững bên đời
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Say

Bạn ơi ta uống hết rượu rồi
Chẳng tiền mua nữa thôi đành thôi
Còn giọt cuối cùng trong đáy cốc
Hay là giọt lệ mới vừa rơi???

Bạn ơi ta đã hết rượu rồi
Cũng đành nhấm nháp ánh trăng thôi
Lửng lơ nơi ấy hồn ta vướng
Một cõi mây mù lãng đãng trôi...

Rượu bạn gửi cho cũng hết rồi
Ta say nghiêng ngữa thôi thì thôi
Đất trời sao cứ quay cuồng thế
Biết bám vào đâu... ta chơi vơi...

Chân ta xiêu vẹo giữa đường đời
Để hồn đi lạc... chốn xa xôi
Xác thân còn đó sao tơi tả
Lạc lõng hồn ta... cõi rong chơi

Ta biết trần gian có mấy người
Hiểu lòng những lúc ta chơi vơi
Ta cắt lòng ta đau tím vắt
Để viết thành thơ... vệt máu đời

Cuộc đời ơi hỡi cuộc đời ơi
Duyên ta sao vẫn mãi không rời
Ta vẫn yêu đời yêu lắm lắm
Sao đời lại nỡ bỏ ta rơi???

Cũng đành say ngất bạn bè ơi
Để khỏi khóc than giữa đất trời
Để lòng ngạo nghễ nghêu ngao hát
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Cây không khóc sao lá vàng lại rụng
Người không buồn sao lệ mãi tuôn rơi
Trời hết mưa đâu phải trời đã nắng
Chia tay rồi đâu phải đã hết yêu!!!


Tôi muốn luyện tim mình thành đá
Để suốt đời không nói "yêu anh"
Nhưng có lẽ lần này tôi thất bại
Vì anh luôn sống lại trong tôi
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
SẮC TÍM DẠI KHỜ

Anh có thể là chỗ dựa của em không?
Em yếu đuối nên cần che chở
Em hay vấp nên cần nâng đỡ
Em dại khờ nên chẳng biết lo toan

Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh
Dù may rủi thôi cũng đành cam chịu
Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết
Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều

Nếu có thể sương tan vào cỏ
Thì em tin cỏ sẽ rất xanh
Nếu có thể em tin vào anh
Thì em tin anh cũng xanh như cỏ.
 

ngomanhtrung

Binh Nhì
Khi em nói! (st)

Anh chớ vội buồn khi em nói không yêu
Và có lẽ ngày mai sẽ vẫn là như thế
Nếu một tiếng yêu thốt nên lời quá dễ
Nó sẽ chỉ là chút lóe sáng sao băng.

Dẫu suốt đời chẳng được chút thong dong
Thì yêu đương cũng đừng vội vã
Không ai có thể ươm một loài hoa lạ
Nếu chẳng biết rằng nó sống được nhờ đâu.

Vô tận biển đời nào biết chỗ nông sâu
Ai chẳng muốn thuyền mình cập bến
Nếu suốt đời phải đợi ngọn gió lành thổi đến
Cũng đâu thể để cho mình lầm lẫn phải không anh.

Tan hết mây mờ sẽ tới mây xanh
Và rạng rỡ con đường ta bước tới
Hãy lắng nghe nhưng điều không nói
Trong sâu thẳm trái tim ngôn ngữ chẳng có nhiều

Anh chớ vội buồn khi em nói không yêu.
 

Bình luận từ Facebook

Top