Đánh theo bài bản hay cách đối phó với từng loại đối thủ.

Đệ Tử Kỳ An

Thượng Tá
Em chém góp vui vậy. Theo em nên chọn cách thứ 3:

1. Đánh với đối thủ nào cũng gài để đưa về bài mình đã tập. Ví dụ mình đánh FH tốt thì cứ sang trái là gò trả trái (hoặc giữa người) đối thủ, họ giật trái hay thì mình thủ đưa về đôi công, giật trái mình đỡ không nổi thì đánh bóng ngắn, nói chung là bằng mọi cách đưa về bóng FH để giật, lip, bạt....giống như làm văn vậy, đa số ai cũng học thân bài nhưng phải có cái mở bài, đưa về tình huống quen thuộc

2. Giả sử khi sở trường FH thì mỗi trận xem bao nhiêu cú FH đúng kỹ thuật của mình ăn điểm, bao nhiêu cú giật liên tục 3-4 phát, né giật, giật chéo góc...etc....chứ không phải chăm chăm điểm số....chiến thắng bản thân thì sau này tự nhiên chiến thắng đối thủ....còn nếu chỉ chăm chăm ăn điểm đối thủ thì tiến bộ chậm lắm....tất nhiên khi đánh vậy chúng ta có thể bị thua, bị chọc ghẹo do cách đánh quá cống hiến, quá đơn giản....nhưng con đường khó mới là con đường đúng....cuối cùng thì chơi thể thao cũng là cách tăng cường sức khỏe, học tính kỷ luật, kiên định và khả năng quan sát thôi....còn thắng thua sau này nghĩ lại thấy vô nghĩa lắm....:)

Nếu đánh độ cách này mà hay thua thì bảo người ta chấp, cũng chẳng có gì phải xấu hổ cả...sau này hoàn thiện kỹ thuật rồi thì lại đánh đồng, rồi chấp lại....:)
Kết quả này của bác @attack01:
"...chiến thắng bản thân thì sau này tự nhiên chiến thắng đối thủ....còn nếu chỉ chăm chăm ăn điểm đối thủ thì tiến bộ chậm lắm...."
 

wh_qn87

Đại Tá
Ơ đểu nhỉ, sau khi tập được khoảng 40 buổi, thằng thầy em bảo: Thôi, kỹ thuật cơ bản cũng có chút rồi, nguyên tắc sơ sơ cũng đã nắm được. Nếu không hứng tập nữa hay bận bịu quá thì giờ chịu khó đánh trận là sẽ tiến bộ. Xác định khi đánh trận là:

Tìm mọi cách để thắng:
=> Trên cơ sở luật cho phép, trên nền tảng kỹ thuật, sức khỏe của mình, các yếu tố khách quan, ... xoay sở sao ra cho đáp án tối ưu nhất đó là chiến thắng.

, bất chấp các kỹ thuật đang tập,
=> Khi vào trận đấu, hãy quên kỹ thuật đã tập là gì, vất hết ý nghĩ chúng nó đi, hãy chú trọng vào chiến thuật. Mục tiêu là đánh thắng ăn điểm đúng luật chứ không phải là đánh đúng kỹ thuật đã tập.

đánh lung tung nhưng để giành chiến thắng,
=> Điều này là vô cùng quan trọng, nhất thiết phải đánh lung tung, càng loạn đối thủ càng tốt. Không được đánh một cách thuần túy nền nếp để đối thủ bắt bài, đoán trước.
Ví dụ nhìn chung không giao 2 quả liền giống nhau, thậm chí nếu được thì giao từ đầu tới cuối séc không quả nào lặp lại. Tuy nhiên sẵn sàng giao lặp lại ngay lập tức quả giao mà đối thủ vừa rất bối rối và đỡ hỏng ... nói chung phải thiên biến/lung tung chưởng...

thường là đánh phát chết liền,
=> Với trình độ hạng ruồi, hãy tập những cú sở trường, vào đó là đánh phát chết liền, không lằng nhằng. Đánh những quả cho đối phương sợ, không dám để mình công. Như thế họ sẽ rất ke tay, tự nhiên họ sẽ giảm phát huy năng lực xuống tương đối. Còn đánh mà lằng nhằng không chết họ, có thể thành tự sát.
Ở các giải nghiệp dư, nếu chủ động tấn công mà một phát không ăn ngay, nói chung là tự sát.

bỏ một càng không thuận,
=> Cái này rất rõ ràng, muốn chiến thắng, hãy đánh một càng. Vất ngay cái càng trái đi, nếu giật 10 quả hỏng 4, đối thủ đỡ được 4, mất cơ hội giật FH đi 4/10 , ... không là sẽ sập bẫy ăn mồi cho mình tự sát.
giao bóng chợ búa học lỏm,
=> Miễn là đúng luật, hãy có càng nhiều quả giao lạ càng là lợi thế. Các quả giao kinh điển, ai cũng thấy, ai cũng biết, ... rất dễ là tự tay bóp d@'i :) trong những tình huống sống còn. Giao bóng muốn tiến bộ, sau khi biết nguyên tắc, hãy quan sát, học lỏm thật nhiều, ....

Thi đối đối kháng gây được ức chế cho đối phương là đã thành công quá 50% rồi.

Một đối thủ có kỹ thuật căn bản, sau đó lại có những điều như trên là đối thủ khó nhắn hơn bất cứ đối thủ nào khác. Đánh với những đối thủ như vậy, đến lúc ra trả tiền bia rồi có khi vẫn không hiểu vì sao mình thua.
Đơn giản là vì họ thực dụng, hiệu quả, phát huy được tối đa năng lực, còn mình chỉ múa ! :)

Thầy em dạy thế, làm em lăn tăn quá bác, hay khẩu quyết, bí kíp mỗi người đọc hiểu một khác nhở! :D
Bác nói đúng những gì e đang nghĩ. Ở cấp độ nghiệp dư, ko đc tập luyện kỹ thuật và chiến thuật 1 cách bài bản thì quan trọng là ghi điểm bằng mọi cách có thể. Cứ chiến đấu hết khả năng của mình, nếu các bài, miếng mình hay chơi ko ghi điểm đc đối phương thì quay ra đánh lung tung để ghi điểm. Nhiều lúc thi đấu cứ nhắc mình chơi thế nọ, thế kia để chiến thắng nh vào trận thì quên hết :))
 

gik271

Thượng Tá
Khác nhiều chứ.
Thể thao cần nhất là sự ổn định trong phong độ, mà muốn ổn định thì phải cố định, tức là kỹ thuật phải cố định, chỉ có chuẩn hóa mới cố định được, càng chuẩn càng cố định, thì càng ổn định.

Chuẩn thì chậm, nhưng chắc và bền...
Hôm trước chém gió với thày. Thày bảo: Phủi và Cơ bản khác nhau ở chỗ> Phủi thì cả đời chỉ đánh theo "1 kiểu". Họ có thể thắng cơ bản ở đoạn đầu nhưng khi Cơ bản nó bắt được các bài rồi thì phủi ko bao giờ còn cơ ăn nữa. Cơ bản thì sẽ tiến xa xa, :D.
Nhưng chậm, bền, chắc thì sẽ đổ nhiều mồ hôi, sức và tiền hơn, :D.
 

Bình luận từ Facebook

Top