BÓNG BÀN VÀ THƠ

leha

Hạ Sỹ
TRÁI BÓNG ĐỊNH MỆNH

Anh có nhớ, ngày đầu ta gặp gỡ?
Ánh mắt nhìn theo trái bóng say mê.
Ta gặp gỡ, cùng chơi chung bàn bóng
Giao hữu chút thôi mà nhớ mãi về ai

Anh có nhớ ngày đầu ta gặp gỡ
Lời ban đầu anh đã gọi "Bé ơi"
Em mải miết chạy theo từng trái bóng
Đâu biết là anh đang chọc bé thôi

Buổi ban đầu tuy ngắn ngủi vậy thôi
Nhưng trái bóng đã in hình ai đó
Ngày tháng qua đi biết ai còn nhớ
Buổi ban đầu đọng lại mãi trong tim

Phải chăng là số mệnh đã cho ta
Chung một niềm đam mê từ trái bóng.
Ta tự hỏi ta yêu người hay yêu bóng?
Mà mỗi ngày qua ta nhớ cả bóng lẫn người

Ta nhớ gì ư? Ta nhớ một người
Nhớ cách anh cười, nhớ lời anh nói
Nhớ tiếng bóng reo khi cùng giao hữu
Nhớ ánh mắt nhìn như trái bóng bay nhanh

Có phải tình yêu cũng đến từ trái bóng?
Trái bóng là anh hay trái bóng là em?
Hay chỉ là ước mơ ta cùng đuổi tới
Để suốt đời ta đuổi mãi bóng ơi...

Bóng bàn là bóng bàn ơi...
 
Last edited:

leha

Hạ Sỹ
NGÀY GẶP LẠI

"QUẢ BÓNG TRÒN" TA LẠI GẶP NHAU
VẪN TIẾNG BÓNG NHƯ XƯA
BIẾT LÒNG NGƯỜI CÓ ĐỔI???
"CÔ BÉ'' NGÀY XƯA CÓ CÒN LÀ CÔ BÉ
MẢI MIẾT CHẠY THEO TRÁI BÓNG ANH ĐÙA

CÓ LẼ NIỀM ĐAM MÊ VẪN VẬY
NHƯNG SÂU THẲM TRONG LÒNG
"BÓNG" ĐÃ NẶNG TRĨU HƠN
BỞI NHỮNG ĐỔI THAY,
THĂNGTRẦM TRONG CUỘC SỐNG
BIẾN "CÔ BÉ" NGÀY NÀO THÀNH TRÁI BÓNG ƯU TƯ

TA GẶP LẠI NHAU VÃN CÙNG CHƠI BÓNG
VẪN LỐI ĐÁNH NHƯ XƯA,
VẪN NỤ CƯỜI NGÀY ẤY
QUA NĂM THÁNG THĂNG TRẦM
TRÁI BÓNG VẪN VẸN NGUYÊN

TA LẠI TỰ HỎI LÒNG
PHẢI CHĂNG BÓNG BÀN CHỈ LÀ CÁI CỚ
ĐỂ TA DẤU LÒNG MÌNH QUA TRÁI BÓNG MÀ THÔI
ĐỂ SUỐT ĐỜI TA YÊU BÓNG, BÓNG ƠI!

BÓNG BÀN LÀ BÓNG BÀN ƠI...
 

leha

Hạ Sỹ
NỖI NHỚ BÓNG BÀN

Có gì dìu dịu như nỗi nhớ
Cứ vô tình bám theo cả thời gian
Tháng năm qua bao thăng trầm cuộc sống
Bóng bàn à! Có trở lại ngày xưa?

Bóng bàn ơi! Niềm đam mê một thuở
Như tim hồng như máu giữa trời xanh
Chặng đường xưa, những tháng ngày tập luyện
Bước thời gian theo trái bóng bay nhanh

Chỉ là của riêng ta, nỗi nhớ
Cây vợt năm nào ta vẫn giữ bên ta
Chung thủy mãi! Niềm đam mê ngày đó
Mùa qua mùa giăng nỗi nhớ mùa thi(đấu)

Chỉ là nỗi nhớ thôi ta nhỉ
Trang giấy hồng nhật ký lật ra xem
Thoáng ngập ngừng nâng niu cây vợt cũ
Kỷ niệm lại về trong nỗi nhớ triền miên
 

leha

Hạ Sỹ
Không đề

Ta biết rằng tất cả đã qua rồi
Những buồn vui của một thời tuyển thủ
Cũng chẳng mong ước thời gian quay trở lại
Nếu có quay về, khi đó vẫn như vậy mà thôi

Chỉ đôi khi thèm nghe tiếng bóng rơi
Và có lúc giật mình vì ngỡ như ai gọi
“Đi đánh bóng nào, cô bé của tôi”
“Bóng bàn là bóng bàn ơi”.
 

leha

Hạ Sỹ
TIẾNG BÓNG


Ping pong tiếng bóng gửi tình sang
Tiếng bóng ai ơi ấm áp lòng
Đường bay, hướng xoáy, vù bay mất
Bóng đó, người đây, lỡ mất rồi

Tiếng bóng, tình tôi đã một thời
Nâng niu biết mấy cũng đành thôi
Đam mê tiếng bóng lòng khắc khoải
Nhớ quá ngày qua tiếng bóng buồn…

[FONT=Calibri, sans-serif](Bài thơ này đã được nhạc sỹ Long rau muốn phổ nhạc thành bài hát "Tiếng bóng tình ta")[/FONT]
 

leha

Hạ Sỹ
BÓNG - VỢT
Vần thơ này em viết tặng cho anh
Là vần thơ em viết về Bóng - Vợt
Khi em nhớ ở trong lòng da diết
Bóng - Vợt tầm thường cũng viết thành thơ

Bóng với Vợt gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nhau nửa bước
Dắt nhau đi bao đấu trường xuôi ngược
Từ bắc vào nam thua thắng cùng nhau

Cùng đấu cùng vui không kẻ thấp người cao
Cùng chung chia sẻ những vui buồn bất chợt
Khi vinh nhục vẫn cứ bước song hành
Số phận chúng mình đã thuộc về nhau

Nếu một ngày một nửa lạc mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Tưởng là một nhưng người chơi sẽ biết
Bóng – Vợt này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình những lúc vắng nhau
Thấy hụt hẫng, thấy trong lòng khắc khoải
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng, nỗi nhớ vẫn không nguôi

Bóng – Vợt vô tư khắng khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Trận bóng nào cũng có mặt cả đôi

Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi thứ không cùng chung nhiệm vụ
Như em yêu anh bởi những điều trái ngược
Gắn bó đời nhau bằng một nỗi đam mê

Hai chúng mình thầm lặng bước bên nhau
Sẽ dừng bước khi chỉ còn một nửa
Chỉ còn một là không còn gì nữa
Như em và anh thương lắm Bóng – Vợt ơi !

(Họa theo bài thơ Đôi dép của nhà thơ N.T.Kiên)
 
Last edited:

leha

Hạ Sỹ
NGỌN LỬA TRONG TIM

Ta đã đi cả chặng đường gian khổ
Chợt giật mình vì le lói trong tim
Niềm đam mê trót mang từ thuở nhỏ
Vẫn đợi ngày để được cháy bùng lên

Đam mê ấy – Trái bóng bàn bé nhỏ
Cây vợt theo ta biết mấy chặng đường
Thời thơ ấu ta có Ba dạy dỗ
Lớn khôn rồi ta có bạn cùng chơi

Tháng năm qua những thăng trầm cuộc sống
Có lúc lòng như nguội lửa đam mê
Vẫn thấy bóng nhưng lòng không náo nức
Ta – Bóng không còn khắng khít như xưa

Rồi một ngày ta gặp được em
Thắp lại cho ta niềm đam mê cháy bỏng
Em và Bóng – Tình ta luôn ấm áp
Cháy mãi muôn đời ngọn lửa trong tim

Có phải là em, cô Bắc kỳ nho nhỏ?
Cũng có chặng đường gian khổ như ta
Nhưng đâu đó trong trái tim bé nhỏ
Cháy mãi muôn đời ngọn lửa đam mê
 
Last edited:

leha

Hạ Sỹ
CẢM ƠN ĐỜI

Ta cảm ơn đời đã ban cho
Một chút đam mê rất mặn mà
Sưởi ấm lòng ta khi đơn độc
Vui vầy bạn hữu khắp nơi nơi

Xin cảm ơn đời với chút thơ
Viết cho trái bóng, chút tình thơ
Cho ta mơ lại ngày thơ ấu
Mê bóng bàn ta lại làm thơ

Xin cảm ơn tình ta với bóng
Bao năm qua vẫn chẳng đổi thay
Thăng trầm cuộc sống bao thay đổi
Ta - bóng vẫn chung một tấm lòng

Cám ơn trái bóng bàn – tri kỷ
Vẫn mãi bên ta suốt tháng năm
Vui, buồn, thành, bại ta có bóng
Chia sẻ tình ta suốt cuộc đời…
 

leha

Hạ Sỹ
TA MUỐN VIẾT

Ta muốn viết lời thơ về Bóng – Vợt
Vì tấm lòng ta yêu bóng quá đi thôi
Tháng ngày qua xa bóng, nhớ khôn nguôi
Muốn viết đó để thấy mình bên bóng

Ta muốn viết lời thơ về Bóng – Vợt
Cho bõ những tháng ngày xa bóng, bóng ơi
Dẫu lời thơ chỉ vụng về câu nói
Nhưng đó lòng ta, đam mê quá mất rồi

Ta muốn viết chỉ vì ta muốn viết
Đâu bởi lòng người khen-trách thơ ta
Thơ ta đó, tấm lòng ta giản dị
Dâng tặng bao người yêu bóng thế thôi
 

leha

Hạ Sỹ
CÓ MỘT DIỄN ĐÀN NHƯ THẾ

Có một Diễn đàn - Ở đó
Tôi gặp anh, gặp bao người
Có chung niềm đam mê ấy

Có một Diễn đàn - Ở đó
Ta kể cho nhau bao chuyện
Ta sẻ chia bao vui, buồn

Có một Diễn đàn - Ở đó
Ta có tình thân bạn hữu
Ta có kỷ niệm ngày qua

Có một Diễn đàn như thế
Nơi ta đánh bóng bằng thơ
Nơi niềm đam mê tỏa sáng

Có một Diễn đàn như thế
Tôi, Anh và bao người ghé
Lúc vui, lúc buồn có nhau

Diễn đàn Bóng bàn ta đó
Đi đâu ta cũng ghé thăm
Đi đâu ta cũng muốn về
 

leha

Hạ Sỹ
ĐỪNG HỎI

Đừng hỏi vì sao ta không khóc
Không trách, không buồn, không lánh xa
Khi những trái ngang đời bất chợt
Khi những ưu phiền người tặng ta

Đừng hỏi vì sao ta vẫn viết
Viết mãi cho đời vẫn đẹp tươi.
Viết mãi cho lòng vơi nỗi nhớ
Viết mãi cho người - chẳng hiểu ta

Đừng hỏi vì sao ta yêu Bóng
Đơn giản ta là Vợt lẻ loi
Đã trót sinh ra là một cặp
Thiếu nửa kia rồi, ai hiểu ta ?

Đừng hỏi ! Người ơi xin đừng hỏi
Khi lòng người không hiểu lòng ta
Thơ ta đó – tình yêu ta giản dị
Thiếu Bóng, Vợt buồn, Vợt làm thơ.

Muốn hỏi, người ơi bình lặng chút
Hỏi chính tim mình đã hiểu ai ?
 

leha

Hạ Sỹ
TỰ THƠ

Thoáng chút giật mình
Vì thơ ai đó
Thoáng chút vui buồn
Ta lại làm thơ

Dẫu chỉ giản đơn
Lời thơ giản dị
Sâu thẳm trong lòng
Tự thơ ta đó

Lời thơ ta viết
Nỗi lòng ta mang
Tình yêu ta gửi
Ai người sẻ chia?

Từng ngày bước đi
Chặng đường cay đắng
Sâu thẳm trong lòng
Ta vẫn có thơ

Ta viết cho mình
Ta viết cho anh
Ta viết cho người
Cho tình ta đó

Tự thơ ta viết
Ai đã sẻ chia?
Tình yêu ta đó
Ai người hiểu cho?

Dấu dòng nước mắt
Ta bước chân đi
Chặng đường cay đắng
Lẻ loi ta về

Dẫu đời xuôi ngược
Dẫu đời trắng đen
Tình ta trong trắng
Tự thơ dâng đời.
 

Bình luận từ Facebook

Top