Anh đừng vội buông những câu thề
Để mình em lối đường về ướt mưa
Hạt xiên, hạt nặng có vừa
Ao sâu, ruộng trũng, người xưa có còn
Má hồng phai nhạt nét son
Con tim vẫn giữ cho tròn chữ yêu
Níu chân người chốn phiêu diêu
Mây trôi, mây cuốn, cánh diều đứt dây
Thề xưa một chữ đong đầy
Nỡ buông tay...