Bài viết của bạn Tuấn nam định, rất phấn khích khi được giao đấu với đẳng cấp cao.
Được đối đầu với 1 VĐV đẳng cấp như Wang Kaibo tại cup Quốc tế Côn Sơn - Hải Dương quả thực là 1 điều may mắn. Đánh 1 trận xong tiến bộ hẳn về tư duy chơi bóng ở đẳng cấp cao.
Có đôi lời chia sẻ đến anh em, hy vọng sẽ cùng Tuấn hiểu thêm 1 góc nhìn về cách chơi của VĐV này nói riêng, và mở rộng ra là 1 phần về cách chơi của người Trung Quốc. Đây là góc nhìn cá nhân của Tuấn, 1 người trưởng thành từ nghiệp dư giống anh em, ko đc đào tạo Chuyên nghiệp nhiều năm, từng bước học hỏi để có thể leo lên vị trí Vô địch Hạng A. Thế nên mình quý trọng từng cơ hội đc học hỏi, cũng muốn chia sẻ những gì mình học được với các anh em cùng đam mê. Anh em thấy đúng thì ủng hộ, nếu cảm thấy ko đúng thì góp ý thêm nha.
1. Về tấn công: rõ ràng, Wang Kaibo là 1 VĐV có thể hình cao to, sải tay dài, đương nhiên đòn phải rất nặng. Đó là cảm nhận của mình khi bắt đầu đứng đối diện với anh ta. Đã quen với tốc độ di chuyển rất nhanh đến từ các VĐV đỉnh cao của VN, đỡ giao bóng hơi lỗi là các VĐV của ta di chuyển ra, áp sát bàn và tung ra những pha kết thúc ngay. Thế nhưng Wang thì ngược lại, đa phần triển khai bằng cách tăng xoáy từ đòn đánh đầu tiên, sau đó lùi xa ra cự li tầm trung và tấn công 2 càng. Lực từ pha tấn công thứ 2 của Wang mới là mạnh khủng khiếp. Quả đầu thì ko gây đc áp lực lớn như những VĐV của ta. Điều này có thể đến từ thể hình quá kềnh càng nên tốc độ di chuyển tầm gần là ko tốt. Tuy nhiên sải tay dài nên đánh tầm trung vô cùng hiệu quả. Mình nghĩ anh em nghiệp dư với nền tảng thể lực kém và tốc độ di chuyển ko cao như chuyên nghiệp có thể áp dụng cách này. Tập trung vào việc tập luyện tấn công bóng xoáy lên ở tầm trung sẽ hiệu quả hơn là đứng gần bàn và đánh ác với tỷ lệ lỗi cao.
2. Về phòng thủ: đây mới là điểm khác biệt hoàn toàn của các VĐV Trung Quốc với VĐV của ta. Ở VN, khả năng cao là chỉ có Nguyễn Đức Tuân mới có thể theo kịp đội bạn về phòng thủ, ngoài ra thì hầu như là ko có cửa. Ko chỉ Wang Kaibo mà các VĐV khác của Trung cũng như Singapore đều thủ như tường đồng vách sắt. Tấn công để ăn 1 điểm của họ khó kinh khủng. Cảm giác vô cùng chắc chắn. Đặc điểm khi phòng thủ thì khác với VĐV của ta. Ta hay phòng thủ tầm gần, dí quả đầu hoặc của 2 rất ác, rồi xoay ra phản công lại. Còn những pha bị đẩy ra xa bàn thì ta sẽ lùi xa hẳn rồi thành ra thế lốp bóng. Nhưng các VĐV Trung Quốc thì khác hẳn. Họ chủ động phòng thủ ở tầm trung rồi duy trì cự li đó rất tốt. Ko lùi thành thế lốp, ko chặn quá ác, nhưng bóng sang đủ nhanh và lồng cao, mình rất khó phát lực. Họ chặn quả 1 cũng ổn định như quả 10, giật giảm lại là họ sẽ xoay ra phản công. Ở cự li tầm trung rất dễ làm điều này. Đây là điểm đáng học hỏi. Có lẽ mình sẽ lùi chút xíu và duy trì cự li đó để gia tăng độ chuẩn.
3. Về khống chế và giao bóng: đây cũng là điểm khác biệt, dù ko quá rõ ràng. Các VĐV Trung Quốc giao bóng rất đa dạng và có độ xoáy cao. Khả năng xử lý giao bóng cũng vô cùng chắc chắn, rõ ràng. Cảm giác khi đặt tay vào để khống chế thì đều có điểm rơi tốt và ý đồ rõ ràng cho pha bóng tiếp theo.
Tóm lại, đúng là thi đấu trong 1 giải chính thức với những VĐV đẳng cấp quả thực là 1 cơ hội học hỏi tuyệt vời. Tin rằng sau khi tiêu hoá những bài học này và tập luyện theo, Tuấn sẽ tiến bộ thêm 1 chút nữa.
Gửi đến anh em những pha bóng đẹp trong trận đấu giữa Tuấn Nam Định và Wang Kaibo. Mình chỉ chống cự đc 1 ván đấu, và ở ván đấu thứ 4 khi lên đến 7/7, Wang Kaibo cũng đã gặp 1 chút áp lực và phải xin time out. Chung cuộc mình thua 3/1 anh em ạ.