Ngoài lề - Thơ cho anh!

Linh69

Đại Tá
Ồ, em bất cẩn quá! Anh @Linh69 toàn bắn cung săn nai mũi một rồi chạy mất tăm mất tích. Nai con ngã gục mà anh ấy có mang về đâu!
Anh là người xưa cũ
Tình yêu đầu như trang giấy trắng
Có những điều bây giờ mới thành thơ
Ta xa nhau qua những lối rẽ bất ngờ
Đi trọn đời chẳng bao giờ biết trước

Em đã đi một đoạn đường ngược lối
Đoạn anh đi một khoảng quá xa xôi
Chẳng thể về khi chiều chưa kịp tối
Để hoàng hôn phủ trắng mái đầu xanh

Em chẳng thể là em ngày xưa có anh
Anh chẳng thể về chàng trai mười tám
Dẫu tình đầu khắc sâu trong tâm khảm
Xin cúi đầu đưa tiễn những yêu thương…
 

attack01

Đại Uý
Ai chẳng vui khi được ưu tiên
Nhưng lại sợ làm người tình thứ nhất
Mối tình đầu hồn nhiên chân thật
Tưởng vĩnh hằng lại tan vỡ quá nhanh

Giọt nước mắt hạnh phúc buổi hò hẹn đầu tiên
Chưa chạm đất đã đóng băng
...trong tiếng thở dài hôm ly biệt!
Những hoài niệm, nhớ nhung, luyến tiếc
Cũng chẳng có nghĩa gì…cũng chẳng dịu niềm đau!

Rồi em trở thành vợ của người ta
Anh cũng thành chồng của một người mà em xa lạ,
Có đôi lúc nhớ em qua dòng thơ vội vã
Rồi tự thấy lòng mình dối trá mà thôi !

Tình yêu cũng thật giống trò chơi
Ai cũng thấy cốt tốt nhất là cốt mình vừa lỡ bán
Ai cũng mơ về cốt của người trên mình vài hạng
Mê đắm bao ngày, nhưng quyết bán chỉ ba giây!

Anh chỉ mong mình từ nay sẽ thật lòng
Anh yêu vợ anh và em thương chồng em là tốt nhất
Những gì đang có xin đừng để mất
Đừng cho quá khứ hiện về phá nát những niềm thương !
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Mắt ếch đỏ hoe

Như con tạo xoay vần, như duyên tình lỡ dở
Chúng ta vẫn thế, như lề đường, như ngõ nhỏ
Chỉ cùng đi mà không gặp bao giờ
Trước xa kia, thế giới của bất ngờ
Chẳng thể hẹn, chẳng lý gì gặp được
Chuyện tình duyên như cài răng lược
Tình yêu tôi, chỉ giấu, kín phòng tơ
Đã đôi lần, em tỉnh, tôi mơ
Đã đôi lần, em mơ, tôi tỉnh
Mà chả bao giờ hai đứa cùng điềm tĩnh
Gặp nhau, rồi để đến với nhau
Em đi rồi, nước mắt để đâu
Gói trọn lại, trong lòng, hay gói trong khăn tay, em gửi
Nửa đời người, vẫn ước mơ lầm lụi
Nhìn em đi, mắt ếch ... lại đỏ hoe
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Cafe đắng

Buổi sáng rộng dài, nhấm nháp chút cafe
Ngọt lịm giọng, bên tai em thủ thỉ
Về cuộc đời, về duyên tình, ý nghĩa
Giọt cafe cứ ngọt đậm, âm thầm
Tiếng nói nghẹn, như tiếng nức thầm
Về lối rẽ, về tan tành ... cốc vỡ
Giọt cafe vương lại trên môi, chợt lỡ
Đắng như chè, nhưng đắng mãi ... về sau
Cafe đắng, ai chả nói, đúng dạ sầu
Tôi ngơ ngẩn, ừ, đúng, cafe ... đắng
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Từng giọt cà phê rơi
Tan vào màn đêm thăm thẳm
Ánh trăng dát vàng suối tóc
Nghiêng nghiêng một mái đầu đơn côi

Giọt cà phê rơi hay tiếng mưa rơi?
Hay tiếng nấc của tình yêu dang dở
Cà phê vẫn đây, mảnh trăng còn đó
Bóng người xa... Xa khuất mịt mù sương

Hương cà phê ngây ngất tựa nụ hôn
Màn đêm lạnh, sương vuốt ve thân liễu
Giọt cà phê rơi trăm, nghìn, vạn, triệu
Muốn nói lời yêu... Sao nói chẳng thành lời

Cà phê "ngọt" lưỡi, nước mắt mặn môi
Hoàng hôn tím, chiều nhạt nhoà sương khói
Vẳng bên tai, tiếng ai...như tiếng gọi
Chợt giật mình... Cà phê thoáng bóng người
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Quán đông không người

Một mình tôi, một ghế, tôi ngồi
giữa quán cafe nghịt đông, buổi sáng
Tiếng rì rầm, tiếng cười, tiếng hát
Như một lời chia tay, day dứt mãi không thôi

Như một lời chia tay, em ơi
Tôi tự nói, tự chia tay, tự hẹn
Như một lần, em vô tình chợt đến
Như một lần, tôi vô định, hẹn tôi

Quán quá đông, người ngồi sát người
Mà tôi thấy sao cô đơn đến lạ
Góc ghế cũ, chiếc lá rơi mòn đá
Phủ rêu xanh, sùi gạch, nhạt vôi tường

Tôi chợt giật mình, ôi tôi, ẩm ương
Quán vẫn thế, vắng tanh, không người cũ ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ba người

Trong ba người đang ngồi, một nữ
Họ nói chuyện vui vẻ, về cuộc đời, về mọi thứ
Chuyện kiếm tiền, chuyện xã hội, chuyên Nga chuyện Mỹ
Mà không thấy ai nói chuyện ... tình yêu

Chắc có gì đây, khi cùng bám vào miếng ván giữa biển ... phiêu lưu
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Ba người

Trong ba người đang ngồi, một nữ
Họ nói chuyện vui vẻ, về cuộc đời, về mọi thứ
Chuyện kiếm tiền, chuyện xã hội, chuyên Nga chuyện Mỹ
Mà không thấy ai nói chuyện ... tình yêu

Chắc có gì đây, khi cùng bám vào miếng ván giữa biển ... phiêu lưu
Đúng là hâm thật anh ạ. À, là em hâm
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Rất gần

Ta chỉ cách nhau không quá một tầm mắt
Vẫn mỉm cười, tay vẫy mỗi sáng mai
Mà chả bao giờ ai nói với ai
Bước chân ngắn, nhưng con đường rất nhỏ
Ta biết nhau từ khi còn là hai đứa trẻ
Tôi biết em thích hoa đỏ, vông gai
Em biết tôi, kẻ nhút nhát, vui, hài
Ngồi bên nhau, lặng im, không cần nói
Mắt dõi xa xăm, lời trùng, ý nói
Vậy mà chưa, ta dám ngỏ bao giờ ...
 

Bình luận từ Facebook

Top