Điểm danh ma đêm nào !

o3ma

Đại Tá
Những đêm buồn là những tối không men
Chẳng uống được để mà quên mọi thứ
Để không còn nghe tiếng đêm gào nức nở
Mắt cay xè trăn trở suốt năm canh
Mong ước giản đơn thôi một giấc ngủ yên lành
Sao khó thế tóc xanh thành điểm bạc
Ngủ chập chờn, thức giật mình ngơ ngác
Thoáng xa vời mờ nhạt dáng em xưa...
Tối nay vừa có tí men say
Khật khưỡng đi về, trên đường ta là nhất
Cố len lỏi trong dòng người tấp nập
Luồn lách, chen ngang vốn chẳng thích bao giờ
Rồi cũng đến - Ngôi nhà quen thuộc
Tháo giày ra, chân bên tất bên không
Lê từng bước mà đảo điên trời đất
Thả tấm thân rơi bịch dưới nền nhà
Mắt nhắm nghiền, đầu không màng thế sự
Những buồn phiền bị vùi dập dưới men say.
 

tuyetvu79

Đại Tá
Tối nay vừa có tí men say
Khật khưỡng đi về, trên đường ta là nhất
Cố len lỏi trong dòng người tấp nập
Luồn lách, chen ngang vốn chẳng thích bao giờ
Rồi cũng đến - Ngôi nhà quen thuộc
Tháo giày ra, chân bên tất bên không
Lê từng bước mà đảo điên trời đất
Thả tấm thân rơi bịch dưới nền nhà
Mắt nhắm nghiền, đầu không màng thế sự
Những buồn phiền bị vùi dập dưới men say.
....

....
I love U...
hic..hic..
:confused::confused::confused:
 

ketquadi

Thượng Tá
Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời chẳng mưa, chẳng gì rơi, bóng đèn vàng lẻ loi, bóng dáng in trên đường loáng.....Cú đêm có ai ko?
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Chả có gì vui chả có gì buồn
Bên men rượu tâm hồn ta không thỏa
Bên hơi thuốc, cuộc đời nhạt nhòa quá
Chỉ nghĩ tới em là ta thấy đủ rồi

Kệ bên ngoài, trời mưa, rơi cứ rơi
Mà khô khốc, trong ta, hai khóe mắt
Những giọt nước chưa bao giờ mất
Mà cũng chưa, chảy từ đó, bao giờ

Những kỷ niệm buồn, những buổi nắng trưa
Lá phơi xác, trên đường dài vĩnh cửu
Ngồi bên nhau, vĩnh viễn là hiện hữu
Giờ xa nhau, vĩnh viễn lại quay về
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ta yêu em từ tận lúc nào
Ta tự hỏi, và ta không thể biết
Chỉ một nỗi, một nhớ nhung da diết
Mãi theo ta, vương vấn khắp góc đời

Uống một ngụm rượu, cay đắng đầu môi
Ta lại ước, có em bên cạnh
Nhấp một ngụm, nước nguồn giá lạnh
Ta tưởng em hơi thở đó, ngọt ngào

Những đêm buồn, ôi những đêm không sao
gió đi vắng, hàng cây im lìm ngủ
Chỉ có ta, với một nỗi nhớ
Mà rộn ràng, đuổi giấc ngủ bơ vơ

Đôi khi hỏi mình, ta đã quên chưa
Chỉ dám lắc, và ta không dám nghĩ
Để ta bình yên, một phút, thôi ầm ĩ
Yên bình trong, nỗi nhớ nhẹ nhàng trôi ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ôi, men

Sáng sớm dậy, ô, mặt trời đã mọc
Tít trên cao, vượt qua mấy tầng lầu
Dụi mắt nhìn, ô hay, ta ở đâu
Hồ Tây sáng, nước xanh như gương trải

Ô hay nữa, trên chiếc giường rộng rãi
Lại còn ai ra nữa thế này
Đang say nồng, giấc ngủ quá nồng, say
Ta dụi mắt, vẫn hoài: " Mơ hay thực ..."

Suối tóc kia, trải dài qua ngực
Làn da non, mơn mởn trắng mơ màng
Cái eo thon, hơi thở nhịp nhàng
Quận trong ấm, êm nồng hương da thịt

Ôi, hạnh phúc hay là men bất diệt
Đưa ta vào ĐỊA NGỤC hay THIÊN ĐƯỜNG
Có phải đây, vẫn cuộc sống bình thường
Công chức nhỏ, sau một đêm, say khướt ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Thực

Trước cửa ga, một cháu bé, một bà già
Kẻ đang nhỏ, kẻ đã kề miệng vực
Chung nhau cái gầy mòn héo hắt
Chung nhau cùng, một ánh mắt buồn thiu

Trước cửa nhà kia, một thằng bé, một con chó to
Kẻ đang nhỏ, kẻ đã già lụ khụ
Chung nhau cái no nê phè phỡn
Cái dửng dưng, cái thây kệ cuộc đời

Họ hàng hai bên, gặp ở một nơi
Người đàn ông, đang phăm phăm thăng tiến
Với người vợ, quê mùa đói kém
Và vợ hai, cũng cưới được vài năm

Nếu cuộc đời chỉ là một cái chăn
Kẻ đủ ấm sẽ có người chịu rét
Cho tôi đứng ngoài, chân không, gầy đét
Để tôi yêu, cái chăn nhỏ, bất công này

Nếu ai cũng vội vàng, tìm chỗ đẹp, chăn hay
Sẽ có kẻ chậm chân, lỡ nhịp
Nếu ta cùng bên nhau không bợm bịp
Quây chăn thành lô cốt kín, đủ người trong

Cuộc đời là câu chuyện hàng rong
Mua và bán, kẻ hơn người thiệt
Sao không thể, chia đôi hơn thiệt
Để cuộc đời, bớt thiếu, bớt thừa hơn

Nếu cuộc đời, được thế giản đơn
Chắc không có những lúc này ... tôi nhỉ ?
 

Bình luận từ Facebook

Top