ĐÀ NẴNG ... ta tặng em với cả trái tim này ./. Em không nhận ? Ta tặng ai cho hết ? ... (Luân Hoán)

caothangidp

Binh Nhì
Hội đền Hùng hay giỗ tổ Hùng Vương là ngày hội quần tụ, ca ngợi sự hưng thịnh của nòi giống, là biểu tượng của tinh thần cộng đồng. Người đến hội mang theo lòng ngưỡng mộ sâu đậm về quê cha đất tổ, một tín ngưỡng đã ăn sâu vào tâm thức người Việt Nam cho dù họ sống ở bất cứ phương trời nào.
 

HATA BU...I/M

Binh Nhì
Cái thằng trông đến là hay
Làm việc xấu, mà làm ngay ... giữa đàng
Trông tưởng là người đàng hoàng
Nhưng mà việc ấy, hoang toàng lắm sao ...
 

tibhar_vn

Thượng Tá
Một nét thanh bình với Đà Nẵng
 
Chợt Thấy Nụ Tình Xưa

Tác giả: Luân Hoán

tưởng rằng lòng rất bình an
hóa ra có chút bàng hoàng, bâng khuâng
nghìn trùng xa chợt hoá gần
như hơi thở chạm tay chân ngày nào


vẫn còn đây cái hàng rào
nằm trong hẻm nhỏ mở vào lòng ta
lẫy hờn tưởng chỉ thoảng qua
sao trong đuôi mắt mở ra ngàn trùng


vẫn còn nguyên nỗi ngại ngùng
buổi chiều gót biếc ghé chùng tiếng thơ
những con cá nhỏ trong hồ
thong dong hay chỉ giả vờ lắng nghe


cái gì như chút sắt se
ngày xa xưa ấy thoáng đè nội tâm
mảnh dằm yên ngủ bao năm
chợt ngo ngoe thở, hương trầm xót xa


hoá ra là vậy, hoá ra
nụ tình khác với nụ hoa rất nhiều
 
Bướm Bay Thơm
Thuở Sách Đèn


Tác giả: Luân Hoán

chẳng rõ lòng thương chính xác ai
sân trường trắng nõn những áo dài
tà bay tà rũ tà tay nắm
tà ửng vàng hườm hương nắng mai


tình vốn lao chao nhiều bóng hồng
tóc thề tóc kẹp tóc garçon
mắt nâu lấp lánh tròn mắt biếc
môi tẩm hương lài môi mật ong


một dạo si mê Nhỏ xóm Chùa
tan trường lững thững bám nắng trưa
bụi bay cay mắt lo quên dụi
đi lén sau lưng ngỡ được đưa...


theo Bé quận ba liền nửa năm
bàn tay vịn nón, làm sao cầm ?
chưa tìm phương kế làm quen được
qua ngõ mỗi ngày, khó ghé thăm!


vọng mỹ nhân hoài chẳng hụt hơi
thay nhiều thần tượng, nhớ khơi khơi
em quay đầu ngó, lòng hoảng hốt
giả bộ nghiêm trang ngóng đất trời


nhát gái hình như được trời thương
lai rai vai vắt ít hoa hường
suốt thời đèn sách may không tệ
dại gái đương nhiên chuyện bình thường
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Một nét thanh bình với Đà Nẵng

Nhất nhất chẳng phải Đà Nẵng đâu
Giữa Hải Vân xanh, mạn cánh tầu
Nơi khe lọt giữa hai bờ núi
Lõm vào chũm chĩm nõn chùm cau

Anh đã trăm lần anh ghé chơi
Vẫn hồn nhiên thế, giữa đất trời
Chỉ có mỗi năm thêm một tuổi
Mà sắc hồng thơm, dần phai phôi

Vì chẳng riêng anh, chơi mới ghé
Vạn kẻ phong trần cũng ghé chơi
Bến em lần nữa, qua lần nữa
Già cũng đành trôi, tuột đôi mươi ...
 

archer

Đại Tá
Nhất nhất chẳng phải Đà Nẵng đâu
Giữa Hải Vân xanh, mạn cánh tầu
Nơi khe lọt giữa hai bờ núi
Lõm vào chũm chĩm nõn chùm cau

Anh đã trăm lần anh ghé chơi
Vẫn hồn nhiên thế, giữa đất trời
Chỉ có mỗi năm thêm một tuổi
Mà sắc hồng thơm, dần phai phôi

Vì chẳng riêng anh, chơi mới ghé
Vạn kẻ phong trần cũng ghé chơi
Bến em lần nữa, qua lần nữa
Già cũng đành trôi, tuột đôi mươi ...
Thơ Cá hay vkl :D
 

Bình luận từ Facebook

Top