Angelica Adelstein Rozeanu – Huyền thoại bất tử

nhimpitt

Trung Sỹ
Bà là huyền thoại vĩ đại nhất của bóng bàn nữ thế giới. 17 chức vô địch thế giới, trong đó 6 chức vô địch liên tục từ 1950 đến 1955 là thành tích phi thường, cho đến nay chưa có ai phá được.

Ngày 15-10-1921, thành phố Bucharest, Romania. Bóng bàn thế giới vào ngày đó đã đón nhận sự ra đời của cô bé Angelica Adelstein-Rozeanu, người sau này trở thành một trong những tay vợt vĩ đại nhất. Cô đến với bóng bàn thật tình cờ. Năm 8 tuổi, că bệnh sốt ban đỏ khiến cô bé suy sụy về mọi mặt và trong thời gian hồi phục, anh trai cô, Gaston, đã dạy cô bóng bàn để giết thời gian. Kể từ khi nhin thấy bàn bóng, cây vợt, tấm lưới, cô không bao giờ rời khỏi được nữa. 12 tuổi, cô vô địch Romanian Cup và đạt danh hiệu lớn đầu tiên trong đời, chức vô địch Quốc gia, khi mới 15 tuổi, đó là năm 1936. Trong hơn 2 thập kỷ sau đó, chính xác là 21 năm (1936-57) giải VĐQG Romania là cuộc chơi riêng của cô, trừ quãng thời gian 1940-45 do xảy ra thế chiến thứ 2 mà cô không thể dự giải. Năm 1938, cô vô địch giải Quốc tế đầu tiên, giải Hungary Open, một trong những giải bóng bàn danh tiếng nhất châu Âu lúc bấy giờ (do Hungary có rất nhiều tay vợt hàng top thế giới). Trong suốt 5 năm 1940 – 1944, cô không thể chơi bóng bàn vì chiến tranh, quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp (18-23) hoàn toàn bị lãng phí một cách vô nghĩa, nếu không vì nguyên nhân này có thể thành tích của cô còn vĩ đại hơn. Dẫu vậy, khi trở lại, cô lập tức gây ấn tượng. Rozeanu vô địch thế giới lần đầu năm 1950, bắt đầu một chu trình 6 năm liền và một điều không thể bỏ qua rằng cô là tay vợt nữ cuối cùng không phải đến từ châu Á có được chức vô địch đơn. Sau này khi các tay vợt Nhật và Trung Quốc tham dự, Rozeanu mất dần ưu thế, một phần khi đó cô đã qua thời đỉnh cao. Tổng số, cô có trong tay 17 chức vô địch thế giới và 12 lần á quân, một thành tích choáng ngợp với bất kỳ ai. Đáng chú ý là cô vô địch đôi 3 lần (1953-55; năm 1953 với Giselle Farkas của Hungary, còn năm 1954, 1955 với người đồng hương Ella Zeller), 3 lần vô địch đôi nam nữ (1951-53; năm 1951 với tay vợt Tiệp Khắc Bohumil Vana, năm 1952-1953 với tay vợt thủ người Hungary Ferenc Sido).

Vinh dự cho Rozeanu khi cô là VĐV nữ đầu tiên của Romania vô địch thế giới (tính tất cả các môn thể thao), nhờ đó từ năm 1950-1960, cô là Chủ tịch Ủy ban bóng bàn Quốc gia. Cô từng 4 lần được tặng Huân chương Lao động và một lần được phong danh hiệu nhà thể thao xuất sắc nhất Romania (1954). Tuy được chỉ định làm trợ lý cho chính quyền tự trị Bucharest vào năm 1955, nhưng cô và các tay vợt Do thái dần bị đẩy khỏi Liên đoàn bóng bàn Romania (từ 1957) khi phong trào chống lại người Xê mít nổi lên dữ dội, đặc biệt nhằm vào vị trí chủ tịch của cô. Không chịu nổi áp lực, năm 1960 Rozeanu chuyển tới Israel và tiếp tục chơi bóng bàn chuyên nghiệp dù đã 39 tuổi. Cô tỏ ra không có đối thủ tại Quốc gia này với 3 lần vô địch vào các năm 1960-62 và năm 1961 vô địch giải Maccabiah Games Table Tennis Championship. Năm 1997, bà được tặng huy chương Knesset và năm 2001 được trao danh hiệu công dân danh dự của thành phố Haifa. Bà được vinh danh tại Nhà kỷ niệm những VĐV thể thao Do thái năm 1981, Nhà kỷ niệm ITTF năm 1995. Người ta luôn nhắc đến Rozeanu bởi lối chơi thông minh, duyên dáng. Bà không có quả đánh cực mạnh nhưng bộ chân cực hay, luôn kiểm soát bóng tốt, kiên nhẫn trong từng điểm, đặc biệt sau khi dừng chơi bóng vì thế chiến thì khi trở lại bà chơi tấn công hay hơn hẳn.

Năm 2006, bà mất ở tuổi 85. Tuy bị đẩy khỏi Romania nhưng trong sâu thẳm lòng mình chưa bao giờ bà quên nơi chôn nhau cắt rốn, lần cuối cùng, năm 2005, bà trở lại thăm nơi chào đời và đã khóc rất nhiều vì xúc động.

(St)
 

Bình luận từ Facebook

Top